Home » vũ trường
Những cạm bẫy chết người của vũ trường
Vũ trường làm gì có hào hoa, có ngọt ngào. nhưng ngược lại Nó toàn là cạm bẫy...
Tiếng nhạc du dương, ánh đèn mờ ảo, người người mặc hàng hiệu, nói năng nhẹ nhàng, cử chỉ lịch sự, uống rượu Tây, hút thuốc thơm, người phục vụ tận tình, chu đáo... quá quyến rũ teen.
Ngọt ngào đến mê đắm
Hồng Hạnh, 15 tuổi, đang là học sinh PTTH (Hà Nội), mới chập chững ra nhập "nghề chơi" của đội ngũ teen dân chơi đã phát biểu cảm tưởng như thế khi lần đầu tiên được đưa đến vũ trường.
"Nghề chơi" là tiếng nóng của teen dân chơi, được cắt nghĩa là phải biết mọi thứ như: Nói dối cha mẹ để xin tiền; sẵn sàng "dạt vòm" khi cần thiết; biết "xả thân" vì bạn chơi; biết tiêu tiền; biết sex; biết vũ trường, biết sàn nhảy, quán bar; biết máu và khi cần phải có nước mắt ngay…
Hạnh viết: "Mẹ bảo rằng, trẻ em vào sàn nhảy, vũ trường là hư. Mình đi vũ trường, thấy linh lung, huyền ảo lắm. Cảm nhận của mình về nơi này là người đối xử với người thật lịch sự, nhẹ nhàng và thân ái. Ai cũng lặng lẽ làm công việc của mình như để cảm nhận được nhiều hơn tiếng nhạc du dương, trầm bổng.
Chắc chắn, DJ (tức người chuyên biên tập nhạc cho các sàn nhảy, quán bar, vũ trường - PV) ở nơi này là người được học hành bài bản về âm nhạc, biết cảm thụ âm nhạc nên mới mở những bản nhạc hay như vậy. Những người phục vụ rất tận tình, chuyên nghiệp. Họ là những sinh viên đi làm thêm thì phải? Họ được đào tạo bài bản đấy chứ nhỉ?! Uống xong chai rượu vang, cả nhóm đi về trong vui vẻ. 23h, mình có mặt ở nhà, đúng giờ mọi ngày vẫn đi học thêm về. Người giúp việc ra mở cửa, mọi chuyện bình thường".
Mỹ Hương, 14 tuổi, xung đội quân teen "nghề chơi" đã 6 tháng, lên face book "chém gió" rằng: "Con dog (tức con chó, chỉ Hồng Hạnh - PV) lạc đàn này có xuất thân được lắm. Cứ cảm nhận nhiều sự ngọt ngào vào rồi có ngày thấy máu tanh nồng, không nuốt được mà còn nôn hết cả phèo, phổi ra…".
Được biết, Hương cũng từng là con dog lạc đàn như Hạnh, cũng có những cảm nhận còn đẹp, hay, ngọt ngào, mơ mộng hơn Hạnh. Hương rủ thêm mấy người bạn đi vũ trường để biết "mùi ăn chơi", biết tận hưởng sự chăm sóc chu đáo của người có tiền.
Thế là cả bọn "nghiện" vũ trường đến mức thành "nghề chơi'. Giờ đây, bất kể thời gian nào, chỉ cần một trong số người của nhóm ra tín hiệu là tất cả "lên đường" (có thể dạt vòm vài ngày, có thể đi vũ trường quậy tưng bừng với sự "bảo trợ" của một tay anh chị có số…).
Hương thừa nhận: "Vũ trường là cạm bẫy quá ngọt ngào với teen, nhất là teen có chút chất chơi. Iu (cách xưng hô của teen dân chơi với nhau - PV) biết vũ trường nhiều cạm bẫy và iu cũng được tận mắt chứng kiến những cạm bẫy "chết người" ấy nhưng đã "nghiện" rồi thì không thể bỏ được. Một ngày, iu không đi vũ trường, không nghe nhạc sàn, không uống một ly rượu ngoại là thấy trong người nôn nao, khó tả, chẳng thể làm gì ra hồn.
Hôm qua, cả nhóm "bay" (tức "cắn" thuốc lắc - PV) nhưng dog lạc đàn không biết. Nó cũng thật thà, ngu ngơ như iu lúc mới tham gia "đội quân" mà thôi. Liệu nó có "nghiện" vũ trường như iu không nhỉ?!".
Dìu nhau trong mê man của rượu và "thuốc"
Lần thứ 2, Hạnh đến vũ trường và được nhóm cho ở lại lâu hơn. Hết những bản nhạc du dương của màn chào hỏi như mời gọi khách, nhạc sàn với những điệu nhảy khi bốc lửa, lúc nhẹ nhàng vang lên. Những đôi bạn trẻ, tuổi teen như Hạnh bắt đầu dìu nhau trong tiếng nhạc nhưng thực chất là họ đã ngấm rượu và "thuốc". Sau 20 phút chứng kiến, Hạnh được nhóm bạn đưa về.
Hạnh viết: "Vũ trường không còn chỗ trống. Chẳng ai bảo ai, thế mà cùng rủ nhau xuống nhảy. Hàng trăm con người lắc lư, ken vai vào nhau. Họ dìu nhau đi trong những bản nhạc nổi tiếng, thật thú vị! Họ nhảy đẹp đấy chứ! Họ mặc toàn hàng hiệu, ánh đèn sân khấu laser mờ ảo, vũ trường lúc đó sao mà huyền ảo, mơ mộng thế. Mình mê mẩn với sự tự do nhưng đầy tính sắp đặt ấy… Lần sau, mình sẽ nhảy".
2h sáng ngày hôm sau, Hạnh viết tiếp: "Mình không ngủ được, ánh đèn, điệu nhảy… cứ ám ảnh mình. Mình thấy thích thú với nó rồi. Rượu vang thật ngọt ngào và êm ái".
Mỹ Hương onlie: "Con dog lạc đàn này như con ngỗng ấy. Nhìn cái mặt của nó, sự thích thú thể hiện rõ nét như iu hồi mới bước chân vào vũ trường. Nó lại thích "trò chơi" ở vũ trường rồi đây. Mặc đời đi, "nghề chơi" phải thế, nếu không có những "con ngỗng" ấy, cuộc chơi kém vui rất nhiều và nhàm chán".
Hương "chat" tiếp: "Vũ trường làm gì có hào hoa, có ngọt ngào. Nó toàn là cạm bẫy là chốn để người ta "chơi" nhau mà thôi. Từ socola và rượu đến tài mà, ma túy tổng hợp chẳng mấy chốc".
Hương thừa nhận, mỗi lần nhóm có thêm "con ngỗng" nhập "môn", cách chơi cũng khác và "uy tín" của nhóm cũng tăng lên.
Nếu "ngỗng" xinh đẹp thì nhóm càng có thêm nhiều mối quan hệ xã hội từ các tay anh chị dân chơi lớn tuổi.
Tags:
cạm bẫy, có hòa hoa, giới trẻ, ngọt ngào, vũ trường
Các tin khác
Tiếng nhạc du dương, ánh đèn mờ ảo, người người mặc hàng hiệu, nói năng nhẹ nhàng, cử chỉ lịch sự, uống rượu Tây, hút thuốc thơm, người phục vụ tận tình, chu đáo... quá quyến rũ teen.
Ngọt ngào đến mê đắm
Hồng Hạnh, 15 tuổi, đang là học sinh PTTH (Hà Nội), mới chập chững ra nhập "nghề chơi" của đội ngũ teen dân chơi đã phát biểu cảm tưởng như thế khi lần đầu tiên được đưa đến vũ trường.
"Nghề chơi" là tiếng nóng của teen dân chơi, được cắt nghĩa là phải biết mọi thứ như: Nói dối cha mẹ để xin tiền; sẵn sàng "dạt vòm" khi cần thiết; biết "xả thân" vì bạn chơi; biết tiêu tiền; biết sex; biết vũ trường, biết sàn nhảy, quán bar; biết máu và khi cần phải có nước mắt ngay…
Hạnh viết: "Mẹ bảo rằng, trẻ em vào sàn nhảy, vũ trường là hư. Mình đi vũ trường, thấy linh lung, huyền ảo lắm. Cảm nhận của mình về nơi này là người đối xử với người thật lịch sự, nhẹ nhàng và thân ái. Ai cũng lặng lẽ làm công việc của mình như để cảm nhận được nhiều hơn tiếng nhạc du dương, trầm bổng.
Chắc chắn, DJ (tức người chuyên biên tập nhạc cho các sàn nhảy, quán bar, vũ trường - PV) ở nơi này là người được học hành bài bản về âm nhạc, biết cảm thụ âm nhạc nên mới mở những bản nhạc hay như vậy. Những người phục vụ rất tận tình, chuyên nghiệp. Họ là những sinh viên đi làm thêm thì phải? Họ được đào tạo bài bản đấy chứ nhỉ?! Uống xong chai rượu vang, cả nhóm đi về trong vui vẻ. 23h, mình có mặt ở nhà, đúng giờ mọi ngày vẫn đi học thêm về. Người giúp việc ra mở cửa, mọi chuyện bình thường".
Mỹ Hương, 14 tuổi, xung đội quân teen "nghề chơi" đã 6 tháng, lên face book "chém gió" rằng: "Con dog (tức con chó, chỉ Hồng Hạnh - PV) lạc đàn này có xuất thân được lắm. Cứ cảm nhận nhiều sự ngọt ngào vào rồi có ngày thấy máu tanh nồng, không nuốt được mà còn nôn hết cả phèo, phổi ra…".
Được biết, Hương cũng từng là con dog lạc đàn như Hạnh, cũng có những cảm nhận còn đẹp, hay, ngọt ngào, mơ mộng hơn Hạnh. Hương rủ thêm mấy người bạn đi vũ trường để biết "mùi ăn chơi", biết tận hưởng sự chăm sóc chu đáo của người có tiền.
Thế là cả bọn "nghiện" vũ trường đến mức thành "nghề chơi'. Giờ đây, bất kể thời gian nào, chỉ cần một trong số người của nhóm ra tín hiệu là tất cả "lên đường" (có thể dạt vòm vài ngày, có thể đi vũ trường quậy tưng bừng với sự "bảo trợ" của một tay anh chị có số…).
Mỗi lần nhóm có thêm "con ngỗng" nhập "môn", cách chơi cũng khác và "uy tín" của nhóm cũng tăng lên
Hương thừa nhận: "Vũ trường là cạm bẫy quá ngọt ngào với teen, nhất là teen có chút chất chơi. Iu (cách xưng hô của teen dân chơi với nhau - PV) biết vũ trường nhiều cạm bẫy và iu cũng được tận mắt chứng kiến những cạm bẫy "chết người" ấy nhưng đã "nghiện" rồi thì không thể bỏ được. Một ngày, iu không đi vũ trường, không nghe nhạc sàn, không uống một ly rượu ngoại là thấy trong người nôn nao, khó tả, chẳng thể làm gì ra hồn.
Hôm qua, cả nhóm "bay" (tức "cắn" thuốc lắc - PV) nhưng dog lạc đàn không biết. Nó cũng thật thà, ngu ngơ như iu lúc mới tham gia "đội quân" mà thôi. Liệu nó có "nghiện" vũ trường như iu không nhỉ?!".
Dìu nhau trong mê man của rượu và "thuốc"
Lần thứ 2, Hạnh đến vũ trường và được nhóm cho ở lại lâu hơn. Hết những bản nhạc du dương của màn chào hỏi như mời gọi khách, nhạc sàn với những điệu nhảy khi bốc lửa, lúc nhẹ nhàng vang lên. Những đôi bạn trẻ, tuổi teen như Hạnh bắt đầu dìu nhau trong tiếng nhạc nhưng thực chất là họ đã ngấm rượu và "thuốc". Sau 20 phút chứng kiến, Hạnh được nhóm bạn đưa về.
Hạnh viết: "Vũ trường không còn chỗ trống. Chẳng ai bảo ai, thế mà cùng rủ nhau xuống nhảy. Hàng trăm con người lắc lư, ken vai vào nhau. Họ dìu nhau đi trong những bản nhạc nổi tiếng, thật thú vị! Họ nhảy đẹp đấy chứ! Họ mặc toàn hàng hiệu, ánh đèn sân khấu laser mờ ảo, vũ trường lúc đó sao mà huyền ảo, mơ mộng thế. Mình mê mẩn với sự tự do nhưng đầy tính sắp đặt ấy… Lần sau, mình sẽ nhảy".
2h sáng ngày hôm sau, Hạnh viết tiếp: "Mình không ngủ được, ánh đèn, điệu nhảy… cứ ám ảnh mình. Mình thấy thích thú với nó rồi. Rượu vang thật ngọt ngào và êm ái".
Mỹ Hương onlie: "Con dog lạc đàn này như con ngỗng ấy. Nhìn cái mặt của nó, sự thích thú thể hiện rõ nét như iu hồi mới bước chân vào vũ trường. Nó lại thích "trò chơi" ở vũ trường rồi đây. Mặc đời đi, "nghề chơi" phải thế, nếu không có những "con ngỗng" ấy, cuộc chơi kém vui rất nhiều và nhàm chán".
Hương "chat" tiếp: "Vũ trường làm gì có hào hoa, có ngọt ngào. Nó toàn là cạm bẫy là chốn để người ta "chơi" nhau mà thôi. Từ socola và rượu đến tài mà, ma túy tổng hợp chẳng mấy chốc".
Hương thừa nhận, mỗi lần nhóm có thêm "con ngỗng" nhập "môn", cách chơi cũng khác và "uy tín" của nhóm cũng tăng lên.
Nếu "ngỗng" xinh đẹp thì nhóm càng có thêm nhiều mối quan hệ xã hội từ các tay anh chị dân chơi lớn tuổi.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét