Những dấu hiệu về một tình bạn đích thực

Một người bạn đích thực sẽ luôn ở bên bạn trong mọi tình huống của cuộc sống, vui buồn cùng chia sẻ, khó khăn cùng giúp đỡ nhau... Hãy cùng xem bạn có bao nhiêu người bạn đích thực như thế nhé!

1. Khi mọi người quay lưng với bạn vì tin đồn

Bạn có thể nhận ra những người bạn đích thực của mình khi bạn gặp phải những tin đồn khó chịu về bản thân và mọi người xung quanh đều đang lần lượt chống lại bạn. Những người bạn thật sự sẽ tin bạn và không bao giờ nói xấu bạn, hay tung tin đồn về bạn. Họ sẽ đứng về phía bạn khi những người khác thì không. Bạn không bao giờ phải nghi ngờ tình bạn của họ.

2. Khi bạn đối diện với chuyện buồn từ gia đình

Phải đối mặt với một những chuyện buồn từ gia đình là một điều khủng khiếp. Có thể là bạn mất đi một người thân yêu, hoặc một thành viên trong gia đình bạn mắc phải một căn bệnh hiểm nghèo. Khi đối mặt với những chuyện buồn này, bạn sẽ thực sự biết được những người bạn thực sự với mình là ai. Người bạn thật sự sẽ gọi điện hoặc đến nhà để hỏi thăm bạn. Họ sẽ hỏi han xem có thể giúp gì cho bạn không. Đôi khi họ thậm chí sẽ làm gì đó để giúp đỡ bạn, mà không cần nhận lại bất cứ điều gì.


3. Khi bạn muốn tâm sự

Một người bạn thật sự sẽ ở đó khi bạn cần phải nói về điều gì đó đang xảy ra trong cuộc sống của bạn. Rất nhiều người nói rằng họ sẽ ở đó chờ bạn hoặc gọi bất cứ lúc nào bạn cần, nhưng nói và làm hoàn toàn khác nhau. Khi bạn tìm thấy một người không chỉ nói vậy, mà luôn quan tâm và ở bên cạnh bạn, đó mới chính là người bạn đích thực mà bạn cần trân trọng và giữ gìn. Người bạn thật sự luôn quan tâm đến cảm xúc của bạn, luôn muốn lắng nghe xem bạn nghĩ gì và cần gì.

4. Khi bạn trải qua chuyện buồn về tình cảm

Trải qua chuyện buồn về tình cảm như giận dỗi hoặc chia tay thật sự rất khó khăn. Một người bạn thật sự sẽ ở bên bạn và giúp bạn trải qua chuyện buồn này. Những người bạn thực sự sẽ ở bên, an ủi, động viên và giúp bạn sớm vơi đi nỗi buồn. Họ sẽ ở trong góc nhỏ của trái tim bạn, luôn động viên, ủng hộ và giúp đỡ khi bạn cần họ nhất.


5. Khi người khác đưa bạn xuống

Người bạn thật sự sẽ đứng bên cạnh bạn khi người khác đưa bạn xuống và hạ gục bạn. Họ sẽ không ngồi yên và lắng nghe người khác nói xấu về bạn. Họ sẽ nói cho người khác sự thật về bạn mà không hề e ngại. Làm thế nào bạn có thể không yêu một người bạn như thế mãi mãi? Đó là người bạn mà bạn cần có cho một tình bạn kéo dài qua năm tháng.

6. Khi bạn cần giúp đỡ

Bạn có thể đếm những người bạn thực sự trên đầu ngón tay khi bạn cần sự giúp đỡ. Khi gặp khó khăn, bạn chắc chắn người bạn đó sẽ luôn kề vai sát cánh và không để bạn đơn độc, đó mới là người bạn đích thực.

7. Khi bạn có một ngày tồi tệ

Một người bạn thật sự luôn luôn ở bên bạn khi có bất cứ vấn đề gì xảy ra, ngay cả khi bạn chỉ có một ngày tồi tệ. Họ sẽ ở bên bạn khi bạn cần nói chuyện, hoặc cần đi chơi để giảm bớt căng thẳng. Họ lo lắng cho bạn và thường rất chu đáo với bạn.

Một cô gái bị bắt vì rao bán con trên mạng xã hội Facebook


Cô gái người Chile cùng với mẹ và chị gái đã thực hiện hành động rao bán con trên facebook và đã bị bắt ngay sau đó vì hành vi buôn bán người trái phép.

Một teen girl đến từ Chile đã bị bắt sau khi bán con qua Facebook với giá 68 bảng Anh (khoảng 2,4 triệu đồng).
Veronica Carrera Chaparro (18 tuổi) đã bị bắt giữ cùng với mẹ và chị gái - những người cũng tham gia vào cuộc mua bán người trái phép này.

Cảnh sát cho biết Chaparro phát hiện mình mang bầu vào tháng 2/2013. Cô gái này khai nhận người bạn trai 17 tuổi của cô đã hứa hẹn sẽ giữ kín thông tin cô mang bầu. Thế nhưng, sau đó, cậu ta đã thất húa và nói chuyện đó cho cả gia đình biết.

Veronica Carrera Chaparro bị bắt giữ vì rao bán con qua Facebook.

Biết chuyện, mẹ và chị gái của Chaparro, cô Angela Chaparro (42 tuổi) và Daniela Perez (24 tuổi) đã đưa ra cho teen girl 3 lựa chọn đó là "Bán con, phá thai hoặc cho người khác nhận nuôi".

Bởi vậy, dù chưa chào đời nhưng đứa bé đã được rao bán trên trang mạng xã hội Facebook và thu hút được sự quan tâm của một cặp vợ chồng ở thành phố Concepcion. Tuy nhiên, họ không đạt được thỏa thuận nào.

Một gia đình khác ở Santiago, Puente Alto cũng liên lạc với gia đình và đề nghị sẽ trả tiền làm một số thủ tục pháp lý là 1.870USD (khoảng 39 triệu đồng). Đến ngày 4/11/2013, em bé chào đời. Hôm sau, cặp vợ chồng đến cơ quan chức năng để nộp tiền làm thủ tục rồi đưa cho Chaparro một khoản tiền nhỏ.

Cảnh sát đã bắt giữ Chaparro cùng mẹ và chị gái cô và cả người mua đứa bé sơ sinh. Tất cả phải hầu tòa hôm 19/1 vừa qua. Tại phiên tòa, thẩm phán Ernesto Silva cho biết đây là vụ án "đặc biệt nghiêm trọng".

Giới trẻ Việt chia sẻ những kỉ niệm ngày tết


Tết đến không chỉ có hoa đào, hoa mai, bánh chưng, bánh tét... mà còn là niềm vui, niềm háo hức của mọi người khi được tụ họp quây quần bên gia đình. Mỗi người có những kỉ niệm, những câu chuyện khác nhau trong dịp tết, hãy khám phá xem họ nói gì về những kỉ niệm ngày tết nào.

Với nhiều người, Tết không chỉ là lúc quây quần bên gia đình, Tết còn là rất nhiều kỉ niệm, rất nhiều niềm vui, rất nhiều màu sắc và hương vị. Với mỗi điều nhỏ đó đã ghi dấu ấn sâu đậm trong trái tim và bộ nhớ, và trở thành định nghĩa Tết của riêng mỗi người.

Quả thật, Tết đối với nhiều người, thú vị nhất là lúc chờ đợi. Cái cảm giác từng ngày trôi qua, mỗi ngày lại thêm một sắc màu, một cảm giác, một mùi hương, một màu sắc nhắc nhở rằng Tết đang đến gần lắm rồi là một thứ cảm giác vô giá mà hầu hết chúng ta ai cũng trải qua một lần. Nó không phải là một mẫu số chung chung như hoa đào, bánh chưng,.. Nó là kỷ niệm, là trải nghiệm và là một mảnh tâm hồn của mỗi người, để hàng năm cứ mỗi dịp này, nó lại được rơi ra từ vô thức và nhắc họ nhớ: Này, chẳng mấy nữa mà Tết.

"Tết đối với mình là cùng mẹ đi chợ hoa. Chọn một cây đào thật ưng ý và thêm vài ba chậu hoa cảnh để trồng trong sân. Cảm giác đi bộ khắp khu chợ đầy màu sắc trong cái rét cuối năm cùng mẹ là một trong những cảm giác khiến mình nhớ Tết và thích Tết nhất". Trang, một bạn đọc tâm sự.


"Tết về với mình là lúc mẹ mang về nào gạo nếp, đậu xanh, thịt lợn… để gói bánh chưng. Nhà mình có truyền thống gói bánh chưng hàng năm, thế nên khi đi học về mà thấy trong nhà ngổn ngang lá dong là chính là một tín hiệu báo Tết về của mình". Tuấn, sinh viên Ngoại Thương chia sẻ.

"Lúc cùng bố đi thả cá vào ngày ông Công ông Táo là lúc mình thấy Tết đã ở xung quanh. Năm nào cũng thế, sau khi cúng mâm cơm thì mình và bố lại chở nhau ra hồ ở gần nhà để thả cá chép. Khoảnh khắc đấy dù không có gì nhiều, không có gì đặc biệt nhưng nó như một "truyền thống" với hai bố con rồi, và chỉ cần nhớ đến nó là mình lại cảm thấy sự ấm áp của ngày Tết". Giang, sinh viên trường ĐH Thăng Long nói về Tết của mình.

Có bạn nào thấy Tết về gần nhất là lúc… dọn dẹp nhà cửa không nhỉ? Thư, sinh viên trường ĐH Quốc gia kể: "Ở nhà mình ít khi dọn phòng lắm. Thế nên Tết nào cũng bở hơi tai để dọn dẹp. Mà Tết thì còn phải cùng đứa em dọn dẹp cả căn nhà. Dọn xong rồi hai chị em lại hì hục treo treo, dán dán mấy tấm decal đón Tết. Lúc đó chính là lúc mình thấy thật ấm áp vì Tết đã về thật rồi, dù cho để có cảm giác đấy thì hơi bị… mệt và bị mẹ mắng nhiều nữa."


Còn với nhiều bạn, Tết lại là những khoảng khắc thật đầm ấm trong vài ngày ngắn ngủi. Những ngày mà chúng ta tạm gác lại đủ mọi mối lo học hành, công việc, chỉ để "ăn và chơi" với những người thân yêu nhất.

"Với mình, Tết là những buổi chiều mùng 1, cả gia đình đều đã quây quần ở nhà bà nội. Rồi trong lúc chờ người lớn nấu nướng, lũ trẻ con nhà mình rủ nhau đi chơi. Mà đi chơi thì chỉ là đi đi lại lại quanh mấy khu phố vắng thôi. Nhưng đấy là một trong những cảm giác khiến mình nhớ đến Tết nhất và thích Tết nhất". Duy, sinh viên trường Bách Khoa tâm sự.

Còn với Thu, sinh viên trường Mỹ thuật Công nghiệp thì Tết lại là lúc chuẩn bị những… mâm cỗ:"Tết với mình là đêm giao thừa giúp mẹ chuẩn bị mâm cơm cúng. Dù trong 3-4 ngày Tết, hôm nào cũng có một mâm cơm "hoành tráng" để chuẩn bị, nhưng cảm giác gấp gáp, hồi hộp thì chỉ có ở mâm cơm giao thừa thôi. Lúc đầu thì mình còn lười, nhưng bây giờ lớn rồi thì chỉ mong đến lúc đấy, vì chỉ khi đó mình mới thấy có cảm giác Tết đang ở xung quanh mình rồi".

"Tết với mình là đêm giao thừa, tất cả những gì trong đêm giao thừa. Từ bữa tất niên với cả đại gia đình gồm các cô, chú, bác… Cho đến lúc cả nhà cùng ngồi xem Táo quân. Rồi cả khi đã về nhà, mình và bố mẹ lục đục chuẩn bị mâm cúng giao thừa, lúc cảm giác đứng cúng gia tiên, xung quanh là mùi hoa quyện lẫn mùi nhang thơm nhè nhẹ. Rồi cả buổi sáng tinh mơ đi chùa cùng lũ bạn thân nữa chứ. Tất cả những kỷ niệm đó đều là những gì mang lại cảm giác Tết nhất đối với mình". Linh, sinh viên trường ĐH Mở tâm sự.

Còn các bạn thì sao, Tết đang đến gần hơn bao giờ hết rồi và dù cho rất nhiều bạn sẽ than vãn là "Chẳng có không khí Tết gì cả", thì chắc chắn, vẫn sẽ có những điều gợi nhắc đến Tết một cách rõ ràng và ấm áp trong trái tim bạn phải không? Hãy chia sẻ với chúng mình nhé.

Sinh viên nước ngoài háo hức đón tết Việt


Chỉ còn chưa đến 2 tuần nữa là đến tết nguyên đán, nhà nhà người người đang rục rịch chuẩn bị cho cái tết lớn nhất trong năm này. Nhiều sinh viên người nước ngoài hiện đang theo học tại các trường ở Việt Nam cũng vô cùng háo hức với tết Việt, họ rất vui vì được đón tết ở Việt Nam.

Tết Việt ý nghĩa

Còn khoảng hơn 1 tuần nữa sinh viên các trường ĐH, CĐ ở Hà Nội được nghỉ Tết âm lịch. Với sinh viên trong nước, đó là sự háo hức, mong chờ được trở về bên mâm cỗ gia đình ấm cúng sau một học kỳ xa nhà. Còn đối với nhiều bạn sinh viên nước ngoài đang theo học ở các trường ĐH, CĐ, vào dịp này cũng rất háo hức, chờ đón Tết cổ truyền của Việt Nam, nhất là những bạn lần đầu được đón Tết Việt.

Tới khu ký túc xá sinh viên của Trường ĐH Văn hóa Hà Nội, các bạn sinh viên Lào cho biết, bây giờ ở đây chỉ còn hơn 10 sinh viên Lào vẫn đang học bởi một số bạn đã thi xong và về nước. Năm nay, nhiều khả năng không có ai ở lại trong dịp Tết, nhưng nhắc đến Tết Việt, các bạn đều rất say sưa, tự hào kể về lần mình ở lại và được đón Tết. Dịp này, nhiều bạn cho biết sẽ cố gắng ở lại Hà Nội để đi chơi, ngắm đường phố… gần đến ngày Tết mới về nước.

Sinh viên Savabanla (năm thứ 4, ĐH Văn hóa Hà Nội) kể: “Em đã một lần ở lại ăn Tết. Em rất thích Tết cổ truyền Việt Nam bởi vào dịp này, mọi người đều hướng về giá trị truyền thống, sum họp bên gia đình. Ra đường cảm nhận được không khí tấp nập lúc trước Tết, trong Tết thì đường phố sạch đẹp, thoáng đãng hơn. Có năm ở lại ăn Tết, em được các bạn học đưa đi chơi, ngắm hoa, dẫn về nhà ăn cơm cùng gia đình. Ngày Tết, em và các bạn còn đi thăm, chúc Tết các thầy cô đang dạy mình… Đó là những kỷ niệm khó quên trong cuộc đời em”.

Khi nhắc đến Tết cổ truyền Việt Nam, K.Agata (quốc tịch Ba Lan) - sinh viên Khoa Việt Nam học và tiếng Việt (ĐH Khoa học xã hội và Nhân văn, ĐH Quốc gia Hà Nội) không khỏi xúc động, mong đợi: “Năm trước, tôi đã rất may mắn khi được đón Tết cổ truyền của Việt Nam. Đến giờ tôi vẫn nhớ rõ cảm giác phấn khởi khi hòa chung cùng dòng người tập trung quanh khu vực Hồ Gươm, cùng chờ đón thời khắc giao thừa, xem pháo hoa”.


Sinh viên Natsuki Iwwamoto (quốc tịch Nhật Bản) mong muốn sẽ được đón Tết tại Việt Nam. Ảnh: T.G

Háo hức chờ mong Tết

Ấn tượng về lần đón Tết tại Hà Nội đầy ý nghĩa, K.Agata cho biết, dịp Tết năm nay sẽ mời bố, mẹ từ quê nhà sang Việt Nam ăn Tết. “Dịp Tết này, cả bố và mẹ tôi cũng đã sắp xếp thời gian, qua thăm và chơi Tết cùng tôi. Tôi sẽ nhân dịp này giới thiệu cho bố mẹ về Tết cổ truyền ở Việt Nam. Đặc biệt là giới thiệu những món ăn truyền thống của Việt Nam mà tôi rất thích để bố mẹ tôi cùng thưởng thức. Chắc chắn gia đình tôi sẽ có khoảng thời gian vô cùng thú vị”, K.Agata chia sẻ thêm.

Ban chủ nhiệm Khoa Việt Nam học và tiếng Việt (ĐH Khoa học xã hội và Nhân văn, ĐH Quốc gia Hà Nội) cho biết, dịp Tết năm nay, có một số sinh viên nước ngoài đang học tại khoa sẽ ở lại đón Tết. Nhiều sinh viên hệ đào tạo cử nhân, ngắn hạn cũng đang lên kế hoạch đón Tết ở Việt Nam, trong đó có các chuyến đi chơi, thưởng thức những nét đẹp văn hóa trên mọi miền Tổ quốc.

Năm đầu tiên học tại Khoa Việt Nam học và tiếng Việt, sinh viên Natsuki Iwwamoto (quốc tịch Nhật Bản) tỏ ra rất vui khi được sang Việt Nam, hiểu biết thêm văn hóa Việt Nam, điều mà trước đây cô chỉ đọc qua sách, báo, truyền hình.

Natsuki Iwamoto chia sẻ: “Tôi đã được dự Noel, Tết Dương lịch ở Việt Nam. Tôi thấy rất vui vì vào những dịp này, người dân Việt Nam rất phấn khởi, mến khách. Tôi cũng dự định cố gắng sắp xếp thời gian ở lại đón Tết cổ truyền của các bạn, rồi mới trở về Nhật Bản. Tết Việt Nam qua những gì tôi được biết rất giàu giá trị truyền thống, có bánh chưng, hoa đào, đường phố trang trí nhiều hoa… Vào dịp Tết, mọi người quây quần bên gia đình, ấm cúng…”.

Hội Sinh viên Việt Nam TP Hà Nội cho biết, Hội đang triển khai chương trình “Tết ấm - Xuân vui 2014”, sẽ tổ chức thăm, tặng quà cho sinh viên nước ngoài đang học tập tại các trường ĐH, CĐ trên địa bàn Hà Nội dịp Tết Nguyên đán này. Đây là hoạt động nhằm động viên, khích lệ phong trào học tập, cũng như góp phần quảng bá nét đẹp của Tết cổ truyền Việt Nam đến sinh viên quốc tế đang học tập, nghiên cứu tại Việt Nam.

Những cô "con gái" giả, thật với nhan sắc kiều diễm của Bill Gates


Bill Gates nổi tiếng là một người đàn ông thông minh, giàu có nhất thế giới, là người sáng lập ra tập đoàn Microsoft lừng lẫy. Tuy nhiên, ít ai biết được cuộc sống đời tư của ông, gia đình, vợ con ông, và cho đến bây giờ cuộc sống đời tư của ông đang là dấu chấm hỏi to đùng đối với báo chí cũng như dư luận trên thế giới.

Năm 1994, Bill Gates kết hôn cùng người bạn gái lâu năm Melinda Frech và họ có với nhau 3 người con là Jennifer Katharine Gates (sinh năm 1996), con trai Rory John Gates (1999) và con gái út Phoebe Adle Gates (2000).

Là một người nổi tiếng nên Bill Gates hiểu rằng việc giữ bình yên cho gia đình mình là một điều vô cùng cần thiết. Chính vì thế, rất ít hình ảnh của gia đình Bill Gates, đặc biệt là chân dung là con cái cực kỳ hiếm hoi.

Chính sự kín đáo của gia đình Bill Gates càng làm cho giới truyền thông cũng như người hâm mộ tò mò. Thậm chí họ còn nghĩ ra thêm chân dung một vài cô con gái xinh đẹp của chủ tịch tập đoàn Microsoft.

Năm 2008, một loạt ảnh thiếu nữ xinh đẹp được công bố trên mạng được coi là con gái đầu của Bill Gates, cô bé Jennifer Katharine Gates. Tuy nhiên cư dân mạng nhanh chóng phát hiện đây chỉ là một cô con gái "giả" bởi đây là một diễn viên nhí của Hollywood tên là Rachael Leigh Cook



Rachael Leigh Cook từng bị "nhận nhầm" là con gái Bill Gates

Không dừng lại tại đó năm 2010, một bộ ảnh về một thiếu nữ xinh đẹp ở bãi biển lại được công bố trên mạng và cho rằng đây là con gái Bill Gates. Tuy nhiên, "đồ giả" thì không thể tồn tại lâu. Ít lâu sau đó, cư dân mạng lại điều tra được rằng đây cũng chỉ là chân dung giả mà thôi.




Thiếu nữ xinh đẹp bên bờ biển cũng bị "nhận nhầm" là con gái Bill Gates.

Sau nhiều sự cố bị "làm giả", đến tận 2012 người ta mới lần đầu tiên được chiêm ngưỡng chân dung của cô con gái Bill Gates trong một lần cả gia đình đi xem đua ngựa. Mặc dù không xinh đẹp lộng lẫy nhưng sự khuôn mặt ngây thơ và sự thông minh của cô bé đã thu hút nhiều ống kính phóng viên. Bill Gates chia sẻ rằng mặc dù là con gái nhưng cô công chúa của ông vẫn luôn yêu thích công nghệ và thích thú với mọi thứ trên máy tính.


Jennifer Katharine Gates "xịn" bên cạnh cha mẹ mình.

Ông chồng đại gia từ bỏ gia đình và của cải đi theo cô gái 9x


Nếu chồng chỉ vui chơi qua đường với cô gái ấy thì tôi đã không đến nỗi đau khổ và ê chề thế này, anh ta còn quyết tâm để lại toàn bộ gia tài kếch xù cho mẹ con tôi chỉ để theo một cô bé thực tập mặt còn búng ra sữa.

Một người thành đạt, trải đời như anh không lẽ vướng vào cuộc tình "trẻ trâu" vào cái tuổi tứ tuần thật hay sao?

Tôi là con gái của một gia đình quyền quý cũng như anh là một công tử con nhà giàu. Chúng tôi yêu nhau khi cả hai cùng du học ở Anh. Hai gia đình vốn biết nhau từ trước và có ý muốn gán ghép cho chúng tôi, việc sống chung trên đất người là chuyện dễ hiểu. Tình yêu của chúng tôi cũng nhẹ nhàng như bao cặp đôi khác mà không gặp bất cứ một trở ngại nào, có lẽ vì vậy mà chúng tôi dễ dàng sa ngã mỗi khi có sóng gió.


Chúng tôi đã từng có những phút giây hạnh phúc (ảnh minh họa)

Sau khi về nước, chúng tôi kết hôn và đều mở một công ty riêng và tự do trong cuộc sống của nhau. Anh vẫn tỏ ra là người đàn ông của gia đình và chăm sóc tôi, chính vì thế mà tôi khá thờ ơ với anh. Bản thân quá tự tin về nhan sắc cũng như tài năng của mình, tôi không mảy may nghĩ đến chuyện sinh con cho anh. Tôi thường xuyên tụ tập bạn bè mỗi đêm để xả stress trong công việc, và dành thời gian du lịch nhiều hơn. Công ty tôi làm ăn khá tốt nên tôi cũng chẳng có điều gì bận tâm nhiều, tôi yêu chiều bản thân đến nỗi có thể ngủ lại nhà bạn qua đêm mỗi dịp tụ tập bạn bè đến say khướt.

Anh nhiều lần tỏ ra khó chịu, và la mắng tôi nhưng chỉ cần tôi nũng nịu một chút, anh lại nguôi ngoai và chiều tôi ngay. Ảnh hưởng ở lối sống phương Tây khá nhiều nên tôi cũng thuộc dạng phụ nữ trải đời trong chuyện chăn gối. Tôi cũng đã từng quan hệ với những người đàn ông khác ngoài anh, nhưng nó chỉ là vui chơi qua đường, với tôi, anh vẫn là người chồng tôi tôn thờ.

Nhưng có lẽ người đàn bà không chuấn chuyên như tôi phải trả giá. Bây giờ khi nhìn lại thì tôi chẳng có lý do gì để oán hận anh, bởi có lẽ anh đã chịu đựng tôi như vậy là quá đủ rồi. Và người đàn bà như tôi đáng lí phải tỉnh ngộ sớm hơn để không phải đến nông nỗi này.

Thời gian gần đây, tôi không còn thấy anh gọi điện thường xuyên khi tôi đi chơi khuya hay yêu chiều tôi mỗi khi tôi nũng nịu nữa, anh thờ ơ trông thấy.

Linh cảm của người đàn bà cho tôi thấy anh đã thay đổi và có người phụ nữ khác, nhưng tôi lại không ngờ anh lại say nắng một cô bé quê mùa chỉ mới là sinh viên năm 3.

Cuối cùng anh cũng thú nhận đã trúng tiếng sét ái tình với cô bé ngay từ hôm đầu gặp mặt ở công ty anh trai tôi, hai người đã qua lại với nhau được 3 tháng. Tôi như phát điên lao vào đánh đập, cào xé anh không thương tiếc. Tôi đem mọi ấm ức đi kể với bố mẹ hai bên. Anh lập tức bị tra hỏi và gây áp lực. Nhưng bẽ bàng thay, khi bố mẹ anh đòi tịch thu khối tài sản cũng như chức danh của anh nếu như anh còn qua lại với người con gái kia thì...anh đồng ý.

Trong sự ngỡ ngàng của các bậc phụ huynh, tôi ngất lịm đi không còn biết gì nữa. Tôi phải nhập viện vì suy nhược tinh thần. Tôi không thể ngờ rằng người đàn ông của tôi đã từ bỏ tất cả tiền tài, danh vọng chỉ vì một cô bé vắt mũi còn chưa sạch. Tôi không thể làm được gì để cứu vãn tình yêu, hôn nhân của tôi nữa bởi anh đã quyết định đi theo người đã làm anh sống lại những ngày tháng yêu đương, mà trước đây có lẽ tôi đã đánh mất.

Có sắc có tiền không phải là những thứ có thể níu giữ tình yêu đã rạn vỡ (ảnh minh họa)

Nhìn lại, có lẽ tôi cũng là người đã đẩy anh ra khỏi cuộc đời mình chứ chẳng phải anh là người hư hỏng cắm sừng tôi. Anh đã yêu lại từ đầu với người con gái thức tỉnh trái tim anh. Tôi sẽ mãi mãi không bằng cô bé sinh viên năm 3 còn chút quê mùa trong cách ăn mặc nhưng cô vẻ hiền lành, ngoan ngoãn nhưng cũng cá tính và tràn đầy năng lượng. Đó là tất cả những gì tôi thèm muốn, những gì tôi đã đánh mất mặc dù tôi là người có sắc và có tiền.

Đừng để màng trinh phá vỡ hạnh phúc của bạn


Nhiều cặp vợ chồng giờ vẫn để cá gọi là màng trinh phá vỡ hạnh phúc gia đình.

Khi đề cập tới chuyện trinh tiết của phụ nữ hiện nay, không ít người nói tôi cổ hủ: “Thời đại nào rồi còn nói chuyện màng trinh, người ta yêu và lấy nhau vì nhiều lẽ, đâu chỉ bởi cái màng sinh học mỏng manh ấy?”. Thế nhưng, đằng sau mỗi cánh cửa phòng ngủ, nỗi đau mang tên “trinh tiết” vẫn làm không ít cặp vợ chồng dậy sóng…

Lỗi lầm cũ

Biết anh Tuyên yêu và muốn cưới Hằng làm vợ, ai cũng phản đối. Mọi người nói Hằng lăng nhăng, đang yêu tha thiết người khác, nhưng khi gặp anh Tuyên – một người xưa nay chỉ biết tới việc học, hiền lành, không điển trai nhưng có mẹ làm to, nhà mặt phố thì Hằng chia tay người yêu luôn để “tấn công Tuyên”.

Hằng xinh xắn, khéo léo và lại chủ động gần gũi khiến chàng trai chưa biết cầm tay bạn gái lần nào nhanh chóng “đổ gục”. Họ nhanh chóng tiến tới hôn nhân trong sự ngăn cản của bạn bè. Tuyên còn rất tự hào khi Hằng có thai trước. Nhưng mọi người bảo, chưa chắc đó đã là con của anh. Mặc kệ, miễn là anh yêu Hằng.

Cuộc sống của họ thời gian đầu khá hạnh phúc, nhưng những lời khích bác của bạn bè, người ngoài cứ ngấm dần vào anh Tuyên. Nhất là khi thằng bé sinh ra, người thì bảo giống mẹ, chả có nét nào của bố; người lại nói thằng bé có tóc xoăn xoăn giống người yêu cũ của Hằng… thì Tuyên chẳng thể ngồi yên được.

Anh thường về nhà trong nỗi hậm hực, khó chịu. Sau giờ làm việc, thay vì về nhà chăm sóc vợ con, anh Tuyên thường la cà nơi quán xá, nhậu nhẹt tới khi ngà ngà mới ngật ngưỡng về nhà. Hễ Hằng nói gì là anh quát to, mặc con khóc cũng không thèm bế, dỗ. Lúc đầu Hằng tưởng anh có chuyện gì không vui ở cơ quan, cô toan động viên chồng thì bị anh gạt phắt:

- Cô tưởng cô tốt đẹp lắm đấy hả.

- Sao anh lại nói thế? Em đã làm gì sai?

- Ừ, cô tốt đẹp, cô xinh xắn, khéo léo che được mắt bố mẹ tôi. Nhưng đừng hòng lừa được tôi nhé.

- Em đã làm gì nào?

- Làm gì tự cô biết. Đồ…

- Anh bảo tôi làm sao? Đồ gì…

- Đĩ… Trước khi lấy tôi, cô đã qua tay bao nhiêu thằng? Tôi bị cô lừa nên mới lấy cô làm vợ.

Nước mắt Hằng tuôn rơi. Quả thực, lúc đầu cô đến với Tuyên vì thấy điều kiện nhà anh khá tốt. Nhưng khi tiếp xúc nhiều, thấy anh thật thà, tốt bụng và hết lòng thương yêu mình thì cô thực sự rất yêu, tin anh. Cô cũng không ngại ngần thú nhận với Tuyên về mối tình cũ của mình, về việc cô đã đi quá giới hạn với người ta…

Đừng để màng trinh phá vỡ hạnh phúc của bạn
Các cô gái trót mất trinh cũng tự khép mình, mặc cảm, không dám phản kháng lại khi bị đánh hoặc bị đối xử tệ bạc

Hằng nhớ, Tuyên đã từng nói: “Anh không quan tâm trước đây em thế nào. Anh chỉ cần biết em của hiện tại và sau này. Anh không phải là người yêu đầu tiên của em, nhưng sẽ là người đàn ông cuối cùng và mãi mãi”. Lúc đấy, Hằng cũng bật khóc và vô cùng biết ơn anh, cô nghĩ mình đã không sai khi chọn Tuyên.

Ai ngờ, chỉ chưa đầy một năm sau ngày cưới, bi kịch đã nảy sinh…

Ngoại tình để trả thù vợ

Dù Hằng có khẳng định đến ngàn lần, thằng bé là con anh, Tuyên vẫn không tin. Thậm chí, cô còn nói nếu anh muốn biết sự thật thì đưa con đi thử ADN, Tuyên cũng chẳng buồn. Sống trong sự ghẻ lạnh của chồng, đôi lúc Hằng chỉ muốn li dị, nhưng không thể. Bởi mẹ Tuyên đang đương chức, vợ chồng cô không được “làm xấu” hình ảnh gia đình. Hơn nữa, chắc chắn bố mẹ Hằng sẽ không đồng ý.

Tại Việt Nam, ở thế kỷ 21 này, vẫn có nhiều người nghĩ mất trinh là mất nhân phẩm, là có tội. Hằng cũng vậy, mặc cảm về sự không còn trong trắng của mình, Hằng đã cố gắng để làm tròn phận sự của người mẹ hiền, người vợ tốt. Và Tuyên, dù nói bỏ qua chuyện cũ nhưng thỉnh thoảng khi nhậu say lại đay nghiến vợ: “Cô là con đàn bà hư thân, mất nết…”.

Gần đây, Tuyên ít về nhà, Hằng nghe nói anh đang cặp với cô chủ quán cà phê gần cơ quan. Có lần, Hằng theo dõi và bắt được quả tang hai người đang hẹn hò, nhưng Tuyên giữ cô lại, thậm chí tát cô trước mặt tình nhân. Hằng hận Tuyên, cô quyết tâm giải thoát mình khỏi cuộc hôn nhân đau khổ này…

Đừng để màng trinh "bắt cóc" hạnh phúc

Không ít cô gái trẻ đã chấp nhận lấy “người đàn ông đầu tiên” dù phát hiện ra anh ta có vô số những điều bất ổn. Chỉ vì lí do duy nhất: Cô ấy lỡ trao thân cho người yêu trước.

Sự thật, có không ít chàng trai gia trưởng và thiển cận tuyên bố: “Không đời nào lấy vợ mất trinh”, “Vợ tôi có thể không xinh, không giỏi, không giàu nhưng nhất quyết phải còn trong trắng”, “Đàn bà con gái mà không còn trong trắng thì hẳn cũng chẳng tốt đẹp gì”… Và các cô gái trót mất trinh cũng tự khép mình, mặc cảm, không dám phản kháng lại khi bị đánh hoặc bị đối xử tệ bạc.

Trong cuộc sống, bất cứ ai cũng đều có thể mắc sai lầm, điều quan trọng là sau sai lầm đó người ta sống tích cực và hoàn thiện mình hơn. Các bạn gái hãy yêu lấy bản thân mình trước khi nghĩ đến tất cả những giá trị khác trên đời, bởi vì bạn xứng đáng với hạnh phúc.

Hôn nhân là tự nguyện, không phải ai ban ơn cho ai. Nếu chị em đã cố gắng hết sức mình, mà ông chồng vẫn chứng nào tật đó, thì cũng nên nghĩ tới cách tự giải phóng cho mình. “Đừng để màng trinh bắt cóc hạnh phúc của bạn. Những người con trai đàng hoàng và có tự trọng, và yêu bạn, sẽ trân trọng tất cả những gì bạn có và những gì bạn dành cho họ. Họ sẽ không bao giờ đòi hỏi thứ bạn không có”.

Chuyện gái phố về làm dâu quê


Tôi sinh ra ở thành phố còn anh thì ở quê gia đình anh thì nề nếp yêu cầu chuẩn mực của người phụ nữ Việt Nam ,vừa đón dâu về nhà, tôi đã phải thay vội quần áo để rửa 30 mâm bát đĩa mới dọn.
Tôi là con út trong nhà nên từ nhỏ đã quen được bố mẹ chiều chuộng, ít khi phải động chân động tay vào bất cứ việc gì. Bởi vậy, tôi hay rất ỷ lại việc nhà cho mẹ nên chẳng làm được trò trống gì. Tôi nấu ăn thì tệ, bát đũa, xoong nồi không rửa ẩu thì cũng sứt mẻ, vỡ là chuyện thường tình. Bố mẹ tôi vẫn thường mắng mỏ: “Sau này về nhà chồng chưa nổi ba hôm người ta đã lót tay lá chuối dắt ra khỏi cửa”. Tôi chỉ cười xòa trước câu nói đó bởi tôi luôn nghĩ rằng, cũng còn lâu lắm mới đến cái ngày ấy. Hơn nữa, con gái bây giờ hiện đại, bố mẹ chồng cũng trẻ, cũng hiện đại, chắc gì đã bắt con dâu làm việc nhà? Tôi cứ nghĩ mọi việc đơn giản và vô tư như những gì vẫn diễn ra hàng ngày, xung quanh cuộc sống không bị bó buộc của tôi.

Năm cuối đại học, tôi bắt đầu có cảm tình với một bạn nam khoa khác. Anh hơn tôi hai tuổi, chững chạc và tâm lý. Tôi thích mẫu người đàn ông biết lo cho gia đình bởi tôi vốn không phải là đứa con gái đảm đang, chăm chỉ. Duy chỉ có điều anh sinh ra và lớn lên ở quê, còn tôi gái “phố” nên có đôi chút khác nhau.

Từ nhỏ, tôi đã quen với lối sống phóng túng, ít bị gò bó từ phía gia đình. Còn anh sinh ra trong một gia đình có học, nề nếp với đủ những nguyên tắc sống. Nhưng “Ghét của nào trời trao của nấy”, tôi yêu ngay phải một anh trai làng với những yêu cầu chuẩn mực về người phụ nữ Việt Nam: con gái thì phải “đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên”, phải biết “nữ công gia chánh”… Anh không bắt tôi phải làm theo khuôn mẫu đó nhưng vẫn thường ý tứ nhắc nhở tôi như vậy bởi, bố mẹ anh đều là những người có học thức, gia giáo.

Mặc dù ghét những lề thói nhưng tôi lại vô cùng yêu anh. Đã bao lần tôi quyết tâm học để thay đổi bản thân nhưng càng học lại càng tệ bởi nó đã ngấm vào máu, ăn sâu vào tôi tự bao giờ. Dù có ghi nhận những thay đổi tích cực của tôi nhưng anh cũng đành phải “bó tay” bởi không dễ gì đào tạo tôi trong một sớm một chiều. Nhưng cuối cùng, đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra suôn sẻ thuận lợi bởi, những lần ra mắt bố mẹ anh, tôi đều cố gắng che giấu thật tốt những khiếm khuyết của bản thân mình.

Chuyện gái phố về làm dâu quê
Làm dâu quê quả là một khó khăn đối với cô gái phố như tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng điều gì đến cũng sẽ phải đến. Những ngày đầu làm dâu tôi đã không lường trước được những công việc nhà. Ngay sau khi đón dâu về nhà chồng, tổ chức ăn cỗ xong, tiệc trà xong xuôi, tôi lập tức phải thay quần áo để rửa 30 mâm bát. Lần đầu tiên trong cuộc đời mình, tôi rửa nhiều bát đến như vậy. Sau khi rửa xong, vừa tủi thân vì phải xa bố mẹ gần một trăm cây số, vừa mệt mỏi vì phải rửa hàng đống bát đũa để chứng minh nàng dâu đảm đang, tôi khóc nức nở trước sự ngạc nhiên của mấy đứa em đang rửa bát cùng. Chắc ai cũng nghĩ rằng, tôi tủi thân vì đang nhớ nhà nhưng thực sự tôi thấy sốc khi lần đầu tiên mình phải dọn dẹp nhiều đến thế. Chưa kể trong lúc rửa bát, tôi đã nhỡ tay đánh vỡ tới gần chục cái bát con khiến đám em của tôi cũng phải trợn tròn mắt vì bất ngờ.

Hôm sau, tôi đã bị gọi dậy từ lúc mờ sáng để đi chợ cùng mẹ chồng, làm bữa cơm thân mật gọi là “lại mặt” với họ hàng. Ra chợ, cái gì tôi cũng thấy hay bởi chợ quê nhiều đồ lạ mắt hơn chợ phố. Tôi la cà hết hàng cháo trai, rồi sang hàng bánh đúc chấm tương…món gì tôi cũng muốn thử khiến mẹ chồng tôi cũng đành phải chiều cô dâu "phố".

Cả buổi sáng hôm đấy, ngoài việc nhặt rau, rửa rau, tôi không phải lo bất cứ việc gì. Có lẽ sau buổi tối hôm trước, mọi người cũng đã bắt đầu nhận ra bản chất của dâu mới nên ai cũng bảo tôi cứ đi dạo cho khuây khỏa, việc bếp đã có người lớn làm hết rồi. Dù bớt lo một chút nhưng tự bản thân tôi cảm thấy mình có chút vô dụng, thừa thãi tay chân bởi vô tình tôi đã làm mất mặt nhà chồng trước họ hàng, làng xóm.

Lên Hà Nội, tôi quyết định đi học một lớp nữ công gia chánh để nâng cao kỹ năng, tay nghề quyết tâm nấu cho bố mẹ chồng một bữa cơm đàng hoàng tử tế, sửa đổi lại bản thân. Nghĩ lại mấy ngày làm dâu ở quê rửa bát thì bát vỡ, rán nem thì nem cháy khiến tôi vô cùng xấu hổ... Nhưng cũng chính vì điều đó khiến tôi có quyết tâm hơn để học nữ công gia chánh.

Sau ba tháng học nấu ăn, cuối cùng bố mẹ chồng tôi cũng đã có được một bữa cơm lành, canh ngọt do cô con dâu mới nấu. Tôi cảm thấy trong lòng phấn khởi, có chút thích thú và vô cùng hạnh phúc khi được mọi người trong gia đình thưởng thức và tấm tắc khen ngon.

Có chồng nhưng vẫn "Yêu sếp"

Có chồng rồi nhưng vấn "yêu sếp" chúng tôi yêu nhau nhưng chúng tôi chỉ dám nói chuyện qua tin nhắn điện thoại... và lén lút gặp nhau trong khách sạn.

Tôi thực sự cảm thấy rất lo lắng khi đang dấn thân vào cuộc tình vụng trộm với chính sếp của mình. Anh là giám đốc nơi tôi làm việc, đã có gia đình với một người vợ xinh đẹp và hai đứa con ngoan. Tôi cũng đã lập lấy chồng và có một bé trai kháu khỉnh. Tuy nhiên, trong cuộc hôn nhân này, tôi và ông xã đã không thể tìm được tiếng nói chung.

Ngày còn yêu nhau, tôi luôn ao ước ông xã sẽ là bờ vai để tôi được dựa dẫm, chia sẻ, cũng như là động lực để tôi cố gắng nhiều hơn nữa. Tôi bất chấp sự phản đối của cả gia đình để chọn anh là người đàn ông đầu tiên và cũng là người đàn ông cuối cùng của cuộc đời mình. Cả hai chúng tôi đã cùng nhau cố gắng tạo sự nghiệp cho bản thân và cũng vì tôi có nhiều mối quan hệ xã hội hơn nên đã lo cho ông xã có được công việc ổn định.

Tự bản thân đánh giá, tôi thấy mình không phải là người phụ nữ tệ hay quá kém cỏi. Bởi tôi biết cách chăm sóc chồng, lo lắng cho con và ngoài công việc ở cơ quan, về nhà tôi vẫn làm rất tốt trách nhiệm của người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Nhưng cũng vì quá tin tưởng chồng, quá dễ dãi với anh nên chồng tôi cứ tự do chơi bời như thời còn độc thân, suốt ngày chỉ biết đến nhậu nhẹt. Không những thế, đã có lúc tôi những tưởng mình đã không thể nào gượng dậy được khi biết chồng phản bội. Lần ấy, tôi đau đớn đến mức đã tìm đến cái chết… nhưng chính người thân trong gia đình đã cứu tôi thoát khỏi vòng tay tử thần.

Tôi sống rất hòa đồng và có vẻ bề ngoài khá xinh xắn, ưa nhìn nên dù đã lập gia đình nhưng vẫn có rất nhiều gã đàn ông theo đuổi, buông lời tán tỉnh. Khoảng thời gian bị chồng phản bội, tôi lại phải thường xuyên đi tiếp khách cho sếp nên rất hay phải đi nhậu. Và cũng trong thời gian này, anh về làm giám đốc. Trong những cuộc tiếp khách đó đều có cả anh và tôi… nhưng anh biết tôi sống đàng hoàng, lại cứng rắn nên chẳng bao giờ có cử chỉ khiếm nhã với tôi.

Anh có năng lực và đạo đức tốt, luôn được đối tác và nhân viên trong cơ quan kính nể. Với vẻ bên ngoài cao to, đẹp trai, lại rất tài giỏi nên có rất nhiều nhân viên nữ trong công ty, có cả những cô có chồng và chưa chồng đều âm thầm theo đuổi anh.

Có chồng nhưng vẫn "Yêu sếp"
Càng cố quên anh thì tôi càng thấy nhớ thương anh nhiều hơn (Ảnh minh họa)

Ban đầu anh mới về, tôi chẳng hề có tình cảm gì với anh ngoài sự tôn trọng anh như một người thầy. Nhưng rồi, từ cái đêm khi đi hát với cấp trên của anh, khi đó đã 9h tối, mọi người đang hát rất vui vẻ thì tôi nhận được tin nhắn động viên của một người bạn khiến tôi khóc nức nở. Anh nhìn thấy cảnh đấy đã vội chạy đến ngồi bên cạnh, lấy tay lau nước mắt cho tôi vừa nói vừa đùa rằng: “Sao vậy em? Lớn rồi mà còn khóc nhè à?”. Sau khi anh nói vậy, tôi thấy tủi thân và càng khóc nhiều hơn. Anh lại nhẹ nhàng vỗ về, động viên và lau nước mắt trên má cho tôi… cảm giác đó thật ấm áp, khác lạ.

Mặc dù được anh quan tâm như vậy nhưng tôi vẫn không nghĩ gì hết. Sau cuộc vui đó, mọi người lại rủ nhau đi bar. Vì quán bar đông nên mọi người tách rời và đi đâu hết, chỉ còn tôi và anh ở lại. Trong người có chút men say, anh đã bất ngờ ghé sát ôm tôi và hôn tôi nồng nhiệt…

Sau đêm hôm ấy, chúng tôi ai về nhà nấy. Sáng mai tỉnh giấc, tôi mới cảm thấy xấu hổ với chính bản thân mình và với anh nữa. Lần đầu tiên tôi đã ôm hôn một người đàn ông khác ngoài chồng mình.

Sáng hôm đó, tôi nhắn tin cho anh: “Anh hãy quên chuyện hôm qua đi nhé!”. Nhưng tôi rất bất ngờ khi anh nói: “Anh thực sự rất thương em. Ở bên em, anh mới có được cảm xúc yêu thương thực sự. Anh luôn khao khát có được em”.
Cũng từ đó, anh thường xuyên nhắn tin hỏi thăm, quan tâm tôi rất chu đáo. Mặc dù chỉ là những dòng tin nhắn nhưng dần dần, những câu chữ ấy đã khiến tôi để ý tới anh hơn. Và thực sự bây giờ thì tôi biết, trái tim mình đang hướng về anh.
Khi nhận lời yêu anh, tôi đã gặp vô vàn khó khăn từ phía sếp phó bởi ông ta cũng rất yêu tôi. Và khi biết phong thanh chuyện tôi và giám đốc thương nhau, cũng như việc tôi đã từ chối tình cảm của ông ta hơn một năm qua khiến ông ta rất hận tôi, và gây ra rất nhiều khó dễ với tôi.
Mặc dù tôi và anh rất kín kẽ trong mọi cử chỉ, hành động… như chỉ đôi lần đi ăn sáng hoặc đi nhậu cùng nhau nhưng mọi người vẫn rất hay để ý, bàn tán. Đã bao nhiêu lần tôi nói lời chia tay nhưng anh không chịu. Anh làm giám đốc đáng lẽ tôi phải được anh ưu ái hơn nhưng với tôi thì trái ngược hoàn toàn. Trước mọi người trong cơ quan, anh rất khắt khe với tôi, thậm chí có lần còn la mắng tôi trước mặt mọi người. Có những hôm tôi bị sếp phó hạch sách nhưng anh cũng không dám đứng ra để bảo vệ tôi một câu.
Cuộc tình vụng trộm của chúng tôi đã kéo dài suốt 2 năm nay. Cả tôi và anh đều không có ý định bỏ gia đình để đến với nhau nên trong suốt 2 năm qua, chúng tôi sống rất dè dặt, chỉ dám nói chuỵen với nhau qua tin nhắn điện thoại, gmail… và lén lút gặp nhau trong khách sạn.
Tôi và anh đến với nhau bằng tình cảm chân thành, không một chút vụ lợi. Tôi cảm thấy mình thực sự được yêu thương, chia sẻ qua những dòng tin nhắn tâm sự, tình cảm từ anh. Tôi và anh cũng luôn ý thức được rằng, chúng tôi đến với nhau vì tình yêu nhưng việc quan trọng nhất vẫn là phải giữ gìn hạnh phúc gia đình của mỗi người. Thậm chí, tôi luôn động viên anh nên dành nhiều thời gian và tình cảm hơn cho gia đình.
Có những lúc tôi cũng lo sợ rằng, nếu mối quan hệ này cứ kéo dài thì chúng tôi sẽ làm đổ vỡ tất cả. Tôi yêu anh nhưng vẫn muốn bù đắp thật nhiều hơn cho gia đình, chồng con nên tôi rất sợ một ngày nào đó, mọi việc của chúng tôi bị vỡ lỡ thì tôi không còn cơ hội nào để quay về bên gia đình nữa.
Ngày tháng cứ trôi đi mà sao tình cảm của tôi dành cho anh không thể dứt bỏ được. Những vui buồn, đau khổ, tủi hờn cuộc tình này mang đến, tôi đều nếm trải và trân trọng từng giây phút. Mặc dù trong thâm tâm tôi luôn muốn chấm dứt quan hệ với anh nhưng tôi không biết làm gì để có thể chia tay anh. Vì những lúc tôi càng cố quên anh thì tôi càng thấy nhớ thương anh nhiều hơn!
Dường như tôi đã quen với sự có mặt của anh bấy lâu rồi nên không thể nào chối bỏ được. Anh cũng ôm tôi vào lòng an ủi: “Tình cảm sao có thể cấm cản được. Chúng ta yêu nhau đâu phải cái tội cơ chứ?”.

Chồng đi căpj bồ rôi khoe chuyện "ân ái"

Chồng đi cặp bồ rôi nghe lời bồ xui đánh đập tôi, rồi thường xuyên nhắn tin thuật lại những cuộc "yêu" với chồng tôi.

Sau khi đọc được bài viết: "Yêu" đồng nghiệp, trả thù chồng”, lòng tôi bỗng thắt lại khi nghĩ đến hoàn cảnh của mình. Bạn buồn, tôi cũng chẳng có gì vui hơn khi cuộc sống cứ trôi đi trong nỗi đau khổ và tuyệt vọng như vậy. Tôi đã muốn phát điên lên khi nghĩ đến cái tính trăng hoa của chồng mình. Cũng vì không thể kiềm chế được nỗi đau của bản thân nên tôi đã viết một lá thư đầy nỗi niềm gửi cho chị gái của chồng.

Chị hãy đọc lá thư của tôi để hiểu hơn nỗi đau của tôi, một người vợ bất lực khi phải chứng kiến cảnh chồng trơ trẽn ngoại tình với hết cô này đến cô khác.

Chị và cháu xa nhớ!

Em định đưa cháu về thăm mẹ và chị nhưng hiện tại, nhà cửa nhà em đang làm, anh T thì đi công tác, em hiện tại lại đang rất mệt. Em mong chị thông cảm cho em! Nếu có thể em mời chị và cháu lên trên này chơi.

Chị à! Chị đừng buồn khi nghe em kể về chuyện gia đình em vì dù sao đó cũng là chuyện đã rồi. Tất cả đã diễn ra như một cơn ác mộng, em không tin, thực sự em đã không thể nào tin được. Rồi đây, em không biết mình sẽ phải làm gì? Sống tiếp với nhau thì thật khó khăn! Em thật sự không muốn tiếp tục nữa... Em luôn có cảm giác sợ hãi khi ở trong chính căn nhà của mình.

Chị ơi! Chúng em lấy nhau vì tình yêu, tại sao tình yêu của anh ấy lại đơn giản đến thế? Những ngày đầu mới cưới nhau, anh luôn ghen với người yêu cũ của em và mặc cảm anh ấy nghèo hèn. Mỗi lần ghen tuông, anh ấy lại đánh đập, chửi bới em thậm tệ, em khổ tâm lắm chị ạ.

Sau mỗi lần như thế anh lại xin lỗi em. Em đã tha thứ cho anh không biết bao lần vì nghĩ rằng, anh ấy rất yêu em nhưng cũng vì quá yêu nên anh mới ghen tuông mù quáng như vậy.

Vợ chồng lấy nhau được 17 năm nhưng có sống gần nhau được mấy đâu chị? Năm 2002, em chuyển ra ngoài này thì đầu năm 2005, anh lại đi Mỹ. Dù xa chồng, con nhỏ đau ốm luôn nhưng những ngày đó em đã sống được vì niềm tin. Em đã tin anh như một điều gì đó không thể nào thay đổi được. Dù em có thấy ai đó ngồi sau xe ôm eo anh hay anh cùng nữ sinh viên ngủ trong nhà em hoặc chỉ có hai thầy trò ở trong phòng tập thể đến 1, 2 giờ sáng… vậy mà khi nghe anh giải thích, em lại tin anh không một chút nghi ngờ.

Suốt 5 năm anh học bên Mỹ, hai mẹ con em nhớ chồng không dám vào phòng ngủ mà phải gửi bàn ghế ở hàng xóm, kê lạch giường ra phòng khách để ngủ. Cứ sáng mai ngủ dậy, em lại đếm thời gian mong ngày chồng về.

Chồng đi căpj bồ rôi khoe chuyện "ân ái"

Cuộc sống của em còn gì đau đớn hơn nữa không chị? 

Tưởng rằng khi anh kết thúc khóa học là gia đình em được đoàn tụ, không còn phải sống cảnh xa nhau nữa nhưng chị biết không, ngày 17/2/2009, chồng em về nước thì đến ngày 17/05/2009 chồng em lại cặp bồ. Cho đến lúc được gặp trực tiếp bồ của chồng mình, em mới dám tin điều đó là sự thật.

Em đau đớn đến tột cùng của sự đau đớn. Và em càng đau đớn hơn khi chồng em nghe lời bồ thường xuyên đánh đập, mạt sát em. Bồ của anh ấy thì cứ lúc nửa đêm, về sáng lại nhắn tin cho em thuật lại chuyện chồng em làm tình với cô ấy như thế nào. Có còn nỗi đau nào hơn thế không hả chị?

Hết cơn say, chồng em lại trở về van xin em tha thứ. Em đã bỏ qua tất cả cho anh để vợ chồng làm lại. Tháng 8/2009 em quyết định làm nhà và khi làm xong nhà thì em lại sinh được Đ... em cảm thấy vui sướng vô cùng! Nghĩ rằng nhà cửa ổn định, có cả con trai lẫn con gái, anh sẽ vun vén cho gia đình... nhưng em nào ngờ được, anh lại tiếp tục đường cũ và cặp với một người phụ nữ hơn anh 2 tuổi.

Anh đã bỏ mặc gia đình, bỏ mặc em đưa con đi cấp cứu một mình để đến với bồ. Anh tra tấn, làm nhục em không còn trò gì nữa đâu chị ạ! Càng kể ra em càng thấy đau đớn...

Cuộc chơi nào rồi cũng đến lúc kết thúc. Khi chán bồ, anh lại về van xin mẹ con em tha thứ và em cũng nói với anh rằng: "Nếu lần này em sang Úc, anh mà không quan hệ vớ vẩn nữa thì em và con sẽ tha thứ cho anh". Vì thương các con và thương cả bản thân mình nên em lại mở lòng bao dung cho anh ấy trở về...

Nhưng chị biết không, khi em vừa sang Úc thì anh ấy đã quan hệ với một cô ở cơ sở 2 trong Miền Nam. Hai người đi về rồi còn hẹn hò gặp gỡ để cho chồng cô ấy bắt được và gọi điện cho em... và giữa họ đã xảy ra rất nhiều chuyện chị ạ! Em không thể nào tưởng tượng được người chồng mà em đã hết lòng yêu thương lại phụ bạc em như thế!

Anh ấy không chỉ phụ bạc em mà còn đánh đập, xé quần, xé áo em, làm nhục em. Chị có tin anh ấy đã chửi em: “Mày là con đĩ, mày là con bớp, mày ngủ với bố mày...”, và đã rất nhiều lần anh ấy ngồi lên mặt em, nhổ nước bọt vào mặt em và nói: “Tao hành cho mày đến tàn đời, mày chết tao còn đào mồ mày lên”.

Đêm 30 Tết, con trai em ốm, ba mẹ con em ở viện, thế mà anh ấy vẫn đến bệnh viện đánh vợ khiến em phải chạy như một người điên ở đường Hà Nội trong phút giao thừa.

Vợ chồng sống với nhau nhưng có bao giờ em ốm đau được anh ấy chăm sóc? Em đi làm "kế hoạch" về cũng phải tự gượng dậy để đi chợ, nấu ăn phục vụ cả nhà. Anh ấy đi uống rượu với đồng nghiệp về lăn ra ngủ, nói đụng đến anh ấy là anh ấy ra tay đánh đập, chửi cha, chửi mẹ em. Chính vì những lời sỉ vả của anh ấy đã khiến cho mẹ hiểu nhầm em.

Mẹ cũng đã từng chửi em: “Chồng mày đi cửa trước mày rước trai về cửa sau”, mẹ còn ra chợ nói em:“Nó dẫn trai về nhà ngủ bị chồng bắt được quả tang”... còn gì đau đớn hơn nữa hả chị?

Em đã sống trong hoảng loạn không biết bao nhiêu ngày rồi. Càng cố gắng càng đau đớn, hụt hẫng. Hiện tại, em đang phải điều trị ở bệnh viện thần kinh trung ương. Càng điều trị bệnh em càng nặng hơn. Nếu em có bề gì thì con em sẽ dựa vào đâu hả chị?

Nhiều đêm nằm thương con mà em không sao ngủ được. Giá như ông trời thương em thì đã không cho em gặp anh ấy! Em biết chị cũng đã từng gặp bất hạnh nhưng chắc không đến nỗi như em phải không chị? Chị hãy khuyên em điều gì đi chị?

Chúc chị và cháu vui vẻ! Cho em gửi lời chúc sức khỏe tới mẹ! Dù thế nào em cũng vẫn rất kính trọng bà nội của các con em!

Năm bên vợ mà tôi cữ nhớ về em


Tôi đã không giấu được sự ghen tuông khó chịu khi nghe tin em sắp lấy chồng.

Tôi đã lập gia đình được 2 năm nay. Vợ tôi là một người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và chúng tôi đã có với nhau một cô con gái nhỏ xinh xắn, dễ thương. Cuộc sống gia đình chúng tôi ai nhìn vào cũng thầm ghen tị… nhưng tận sâu trong trái tim tôi là một vết thương khó có thể lành nguyên được.

Vào khoảng tháng 3/2011, tôi mới chuyển công tác về cơ quan mới. Vào thời khắc đó, tôi là gặp em, hình ảnh người con gái đã in sâu vào trái tim tôi đến tận bây giờ. Lúc đó, tôi chưa lập gia đình và đang là gã trai độc thân. Tôi gặp em như một định mệnh và từ đó, tôi biết rằng trái tim tôi đã thuộc về em.

Em là một người con gái nhỏ nhắn, cao ráo, dễ thương và gương mặt đẹp như một tiên nữ. Từng lời em nói nghe sao ngọt ngào, đáng yêu quá! Và mỗi ngày đi làm, được nhìn thấy em, nghe giọng nói trong trẻo của em là tôi quên hết mọi mệt mỏi, áp lực trong công việc, cuộc sống.

Trước thời gian tôi biết em một năm thì tôi cũng đã gặp gỡ với người con gái khác… và cũng là vợ tôi hiện tại. Dù yêu em nhưng tôi không đủ can đảm để thộ lộ tình yêu của mình. Và cho đến tháng 11/2011 thì tôi quyết định lập gia đình với người con gái tôi quen trước đó. Cuộc sống vợ chồng tôi vẫn êm đềm và mọi việc đều diễn ra suôn sẻ. Nhưng trong trái tim mình, tôi biết mình vẫn dành tình cảm cho người con gái sau này nhiều hơn.

Hằng đêm nằm ngủ bên vợ và cô con gái yêu, tôi vẫn luôn nhớ đến hình ảnh em, vẫn hình dung ra khuôn mặt hiền từ, nụ cười tươi rói, rạng ngời của em. Những lúc tỉnh dậy sau giấc mơ đó, tôi chỉ ao ước: Nếu như thời gian có quay trở lại thì chắc hẳn, tôi sẽ không bao giờ để mất em.

Năm bên vợ mà tôi cữ nhớ về em

Nếu thời gian có quay trở lại, tôi sẽ không bao giờ để mất em 

Hai vợ chồng tôi đều đã có công việc ổn định, lương và thu nhập hàng tháng cũng đều đều như những cán bộ công nhân viên nhà nước khác. Cuộc sống vợ chồng tôi cũng khá sung túc, gia đình luôn hạnh phúc, yên ấm. Thế nhưng có lẽ rằng, trong con người ai cũng có lòng tham và sự ích kỷ riêng của bản thân, đã có cái này rồi lại muốn có được cái khác và càng ngày càng nhiều hơn nữa. Cũng như tôi vậy, dù đã có vợ đẹp, con ngoan nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng khao khát có được em - một người con gái tôi vô cùng yêu thương.

Đến khoảng tháng 3 vừa qua, đột nhiên em xin cơ quan nghỉ phép ba ngày “về quê có việc”. Sáng hôm đó tôi đi làm bình thường nhưng không thấy em đến cơ quan như thường lệ. Tôi đang lo lắng không biết em có bị ốm hay có chuyện gì xảy ra không. Nhưng khi nghe mọi người nói em về quê có việc, tôi linh cảm ngay đến việc em về quê làm lễ đính hôn. Và đúng như những gì tôi nghĩ, khi tôi nhắn tin: “Chúc mừng hạnh phúc em nhé!” thì em đã nhanh chóng nhắn lại: “Em cảm ơn anh nhiều”. Dòng tin nhắn của em như những nhát dao đâm sâu vào trái tim đang bị tổn thương của tôi.

Suốt mấy tháng này, tôi không thể nào có được giấc ngủ ngon mỗi khi nghĩ đến cảnh em sẽ hạnh phúc bên người con trai khác. Và càng đau buồn hơn khi biết rằng, đến tháng 11 năm nay, em sẽ tổ chức đám cưới cùng chàng trai ấy.

Trong thâm tâm, tôi vẫn luôn mong em được hạnh phúc bên gia đình. Nhưng cứ nghĩ đến nụ cười, ánh mắt, gương mặt và giọng nói ấm áp của em đã dành riêng cho người khác, tôi không kìm được sự ghen tuông và buồn bã.

Tôi biết mình là kẻ tham lam khi đã có gia đình nhưng vẫn mơ tưởng đến người con gái khác… nhưng tôi thực sự không thể nào thoát ra khỏi những suy nghĩ về người con gái tôi thầm yêu trộm nhớ trong suốt 2 năm qua!