Home » hạnh-phúc
Yêu muộn, có khi lại hay
Yêu muộn khi tình yêu đủ lớn, trái tim đủ lớn, tâm hồn đủ vị tha, tình cảm đã đủ chân thật, lý trí đủ sáng suốt… điều đó chẳng phải rất tốt sao?
Yêu muộn là gì nhỉ? Có phải đó là những người đến tuổi “cập kê” mà chưa hề có một mảnh tình vắt vai, đại loại vẫn được gọi là “ế”? Người ấy chưa tìm được mảnh ghép đúng nghĩa hay đang gặm nhấm mối tình đơn phương. Và cũng có thể người ấy ngại yêu, sợ những buổi hò hẹn, sợ những cuộc cãi vã và sợ phải chia tay…
Tôi cũng là một cô gái yêu muộn, không phải tôi cô đơn hay tại tôi kén chọn cũng chẳng phải không có ai “ngó” đến. Tôi vẫn luôn tự an ủi bản thân, mình không “ế”, chỉ là mình chưa muốn yêu thôi. Và tôi cảm nhận được rằng, yêu muộn đôi khi lại đem đến cho con người nhiều cảm xúc, cảm xúc của sự cô đơn rồi lại hi vọng, hi vọng rồi đợi chờ, đợi chờ để rồi hạnh phúc.
Nó cứ như một cái vòng lẩn quẩn cho những ai “thiếu tình yêu và đang thừa kiên nhẫn”. Đột nhiên một sớm mai thức dậy, thấy mình quả là người cô đơn, lắm lúc thèm một bờ vai để khóc, cần một ánh mắt để động viên cũng không có nhưng tôi lại ngay lập tức an ủi mình rằng “chỉ là chưa đến lúc thôi”.
Với tôi, điều ấy chẳng có gì là xấu cả. Chỉ khi ai đó đang viên mãn với tình yêu mà lại cười nhạo những người “kém may” hơn mình trong việc tìm “một nửa”, tôi thấy đó mới thật sự là điều xấu xí. Tôi không biết rõ khi nào tình yêu tìm đến mình nhưng tôi không tự ti, tôi luôn sống thật với trái tim mình. Sẽ rung rinh khi gặp ai đó tôi yêu mến, sẽ da diết, nồng nàn khi bước vào yêu, nó sẽ đập chầm chậm trong tình ái. Và tôi luôn tin rằng, trong thế giới bảy tỷ người này, sẽ có một người giành riêng cho tôi và biết đâu người ấy cũng đang đi tìm tôi.
Yêu muộn khi tình yêu đủ lớn, trái tim đủ lớn, tâm hồn đủ vị tha, tình cảm đã đủ chân thật, lý trí đủ sáng suốt… điều đó chẳng phải rất tốt sao? Vậy thì, nếu bạn cũng đang như tôi, đừng vội tự ti vào bản thân mình. Tình yêu của bạn chỉ là đến chậm hơn thôi, hãy bước chậm nhưng thật chắc nhé!