Home » tuổi trẻ
Tuổi trẻ nông nổi và những bài học đắt giá
Với cộng đồng trẻ Việt Nam, sự nổi tiếng tựa như một món quà mà từ đó, bạn có thể có được không chỉ danh tiếng, sự ngưỡng mộ mà còn cả tiền bạc và những cơ hội mới. Tuy nhiên, khi món quà đó là một con dao hai lưỡi, nhiều bạn trẻ đã dại dột chạm vào mặt ác hại của nó và gánh chịu những hậu quả mà ai cũng phải giật mình.
Từ một khởi đầu như mơ
Chắc hẳn các bạn trẻ yêu sách vẫn còn nhớ một cuốn sách đã từng làm "điên đảo" cộng đồng mạng trong năm ngoái. "Chị ơi! Anh yêu em!" của Cusiu vốn là một truyện dài kỳ được tác giả "phóng bút" trên một diễn đàn lớn về công nghệ. Ở một diễn đoàn toàn phái mạnh, bỗng nhiên một câu truyện tình yêu lại xuất hiện, và thậm chí là gây nên một cơn sốt lớn là một điều khá lạ. Với sức hút hồn nhiên, cốt truyện dễ nắm bắt, nhiều tình huống thú vị, đi vào lòng người, "Chị ơi! Anh yêu em!" đã nhanh chóng trở thành tác phẩm được mong chờ nhất, và chẳng lâu sau đó, để thỏa lòng không chỉ các thành viên trên diễn đàn nọ, "Chị ơi! Anh yêu em!" được in thành sách và phát hành khắp toàn quốc, đến tay hàng trăm nghìn bạn đọc trẻ. Từ một nickname trên diễn đàn, cusiu bước ra ngoài đời thật và trở thành một nhân vật được hâm mộ bởi tài viết lách và sự gần gũi với cộng đồng trẻ.
Sở hữu một thân hình chuẩn, nước da trắng bóc và gương mặt xinh đẹp, ưa nhìn, H.L.Th.Th nhanh chóng trở thành một trong những hot girl được các bạn trẻ ngưỡng mộ. Lượng follow và fan của cô nàng trên Facebook tăng ngày một nhiều. Nắm được lợi thế này, H.L.Th.Th chuyển hướng sang kinh doanh. Mặt hàng cô lựa chọn không gì khác chính là kem làm trắng. Với nước da trắng sứ của cô chủ, cộng với những lời tiếp thị về một loại kem được nhập từ các spa danh tiếng trong Sài Gòn, mức giá lại rẻ hơn những nơi khác, rất nhiều bạn trẻ đã tìm đến shop của H.L.Th.Th. Con đường kinh doanh của H.L.Th.Th cực kỳ rộng mở và hứa hẹn nhiều thành công.
Đến những bước ngoặt... cố ý
Một năm sau khi xuất hiện trên các trang báo điện tử với cuốn sách thú vị của mình, Cusiu "lặn mất tăm". Những tưởng, anh chàng này đang chú ý để cho ra lò một tác phẩm mới, hoặc không thì cũng chuyển hướng sang làm ăn. Hóa ra, đúng là Cusiu cũng chuyển sang làm ăn thật, nhưng mà là làm ăn… lừa đảo. Nhận thức được sự nổi tiếng của mình, Cusiu đã dùng cái mác nhà văn đã phát hành sách để tạo dựng sự tin tưởng cho khách hàng, từ đó thực hiện những vụ lừa đảo với quy mô từ vài chục cho tới cả trăm triệu. Cho đến mới đây, khi các trang mạng đồng loạt đưa tin với hình ảnh Cusiu bị các khách hàng đánh tơi bời, người ta mới giật mình trước cái kết buồn của chàng nhà văn trẻ đầy triển vọng này.
Không nghiêm trọng như Cusiu, nhưng H.L.Th.Th cũng đã kịp "làm mưa làm gió" cộng đồng mạng với sản phẩm kem làm trắng của mình. Các chị em sau khi mua về bôi thử, da thì cũng trắng lên thật, nhưng kèm theo đó là cả tá mụn, mưng mủ khắp mặt, khắp người. Liên hệ lại với H.L.Th.Th, các khách hàng được cô nàng trấn an là các triệu chứng đấy chứng tỏ là kem đang có tác dụng. Yên chí 1,2 ngày, đến những ngày sau, khi các triệu chứng không thuyên giảm mà chỉ nặng lên thì lúc này, các khách hàng đã chẳng liên lạc được với H.L.Th.Th nữa.
Mổ xẻ loại kem của H.L.Th.Th, lúc này, các khách hàng yêu quý mới tá hỏa khi thấy kem của cô nàng thật ra… chẳng có nhãn mác gì đảm bảo. Chất kem tuy mịn, mùi tuy thơm nhưng nhìn một màu vàng vàng trông… khó lường vô cùng. Dù ra sức quảng cáo đó là kem do thẩm mỹ viện danh tiếng trộn, nhưng công thức trộn như nào, hay thẩm mỹ viện danh tiếng ra sao thì H.L.Th.Th… giấu biệt.
Cái kết buồn cho những người lợi dụng danh tiếng để trục lợi
Quả thật, danh tiếng có thể đưa các bạn lên đỉnh của tất cả. Nó đem đến những cơ hội mới mà không phải ai cũng có. Tuy nhiên, thay vì chọn cách nhân cơ hội này để cố gắng hoàn thiện mình và mang đến những sản phẩm, hình ảnh thật sự chất lượng và xứng đáng với tình cảm của người yêu quý, thì cả Cusiu và H.L.Th.Th đã chọn cách phản bội lại lòng tin đấy để kiếm lời.
Tác hại của việc này thì đã thấy rõ, đang từ một "anh hùng" trên các diễn đàn, mạng xã hội, Cusiu bị dè bỉu và mất hết lòng tin của các fan hâm mộ trước đây. Không ai ngờ được, một anh chàng hiền hiền, thư sinh như vậy lại có thể lừa đảo ngót ngét vài trăm triệu. Càng không ai nhận ra được, cái vóc dáng thư sinh hôm ra mắt sách đấy, lại là tên lừa đảo bị người ta quây đánh xây xẩm mặt mày như mấy bức hình hôm trước đăng tải.
Còn H.L.Th.Th, dù không vướng vòng lao lý, sự việc rồi cũng lắng xuống nhưng rõ ràng, với cái tiếng không tốt từng có khi bán kem dưỡng da, hình ảnh của cô đã không còn long lanh, đẹp đẽ như những ngày đầu tiên. H.L.Th.Th đã chuyển qua bán quần áo, vẫn có nhiều người mua vì vẻ xinh đẹp, duyên dáng của cô nhưng có lẽ, H.L.Th.Th đã có thể thành công hơn nữa nếu như ngày xưa, cô… bán kem xịn.
Câu chuyện của Cusiu và H.L.Th.Th khép lại như một hồi chuông cho các bạn trẻ đang bước chân vào ngưỡng cửa của sự nổi tiếng. Đó là càng được biết đến, bạn càng cần phải tỉnh táo trước những cạm bẫy xung quanh, và trước nhất là trước chính mình. Đừng để sự hẹp hòi, một vài toan tính nhỏ trong một phút giây tham lam, yếu lòng biến bạn trở thành một kẻ lợi dụng lòng tin và tinh cảm của người khác.
Hình ảnh nữ sinh Việt trên báo chí nước ngoài
Thời gian gần đây, rất nhiều hot girl, nữ sinh Việt đã có cơ hội mang hình ảnh của mình đến với bạn bè các nước khu vực lân cận.
Vài năm gần đây, rất nhiều nữ sinh Việt đã chứng tỏ sức hút của mình mạnh mẽ hơn các “đàn chị” nhiều lần khi không chỉ “gây bão” trong nước mà còn có cơ hội mang hình ảnh của mình đến bạn bè các nước khu vực lân cận.
Có thể vẻ xinh đẹp của các hot girl này “gây sốt” trên các trang báo mạng nước ngoài, cũng có thể cơ duyên đưa nữ sinh Việt kia đến một vai diễn trong phim điện ảnh, truyền hình hay quảng cáo, MV ca nhạc của nước ngoài… Song tất cả đều chứng minh con gái Việt không hề “kém cạnh” các nước khác.
Từ những hot girl đình đám
Nhắc tới việc hot girl Việt có cơ hội “lấn át” trên các trang báo nước ngoài thì tất nhiên không thể quên kể đến 2 cái tên đi đầu, gần như là những gương mặt đầu tiên mang hình ảnh con gái Việt đến bạn bè các nước: Bảo Trân và Elly Trần.
Năm 2010, Bảo Trân xuất hiện và ngay lập tức gây sốt bởi vẻ xinh đẹp và có phần phổng phao so với lứa tuổi 12 của mình. Đạt giải nhất trong cuộc thi Teen Model, Bảo Trân không chỉ trở thành “thiên thần nhỏ” của làng mẫu Việt ngày ấy mà còn gây được chú ý với cộng đồng mạng Trung Quốc, Hàn Quốc. Hình ảnh “cô dâu 12 tuổi” trên 1 trang báo mạng uy tín của Trung Quốc nhận được khá nhiều lời khen ngợi từ cộng đồng mạng đất nước này.
Những hình ảnh Bảo Trân "thả dáng", khoe đôi chân dài miên man ở độ tuổi 12 của mình đã khiến cộng đồng mạng nước ngoài "điên đảo".
Nếu Bảo Trân tạo dấu ấn bởi chiều cao ấn tượng và gương mặt “thiên thần” thì Elly Trần lại “tạo sóng” bởi vẻ sexy với “vòng 1” ngoại cỡ. Hình ảnh Elly Trần trong các bộ váy quây ngực gợi cảm hay các bộ bikini đầy khiêu khích xuất hiện khá dày trong suốt 1 thời gian dài, không chỉ trên mạng mà còn trên bìa các tạp chí của nhiều quốc gia Châu Á như Hàn Quốc, Malaysia, Thái Lan,...
Mới nhất, vào dịp Noel vừa qua, vẻ gợi cảm của Elly Trần lại tiếp tục được nhiều trang báo Trung Quốc khen ngợi hết lời khi cô nàng chia sẻ hình ảnh chụp bên cây thông Noel của mình trên trang cá nhân. Trang 21 CN bình luận: “Được ví von như “Dao Dao của Việt Nam” (Dao Dao - một MC có tiếng gợi cảm của Đài Loan), Elly Trần với mái tóc dài đen mượt, làn da trắng như tuyết, vòng một hoàn hảo ở cup G, gia đình giàu có và có sự nghiệp thành công trong thời gian gần đây, cô ấy quả là một thiên thần Giáng sinh bên cây thông Noel”.
Trang 163 bình luận thêm: “Không chỉ khá nổi tiếng ở Việt Nam, Elly Trầncòn là tên tuổi được các nhà tổ chức nước ngoài quan tâm. Nữ diễn viên này từng tiết lộ có thể góp mặt trong một dự án phim của Trung Quốc và úp mở về vai diễn trong Nhất lộ hướng tây 2”.
Những hình ảnh mới nhất của Elly Trần trên báo Trung Quốc.
Trong năm vừa qua, Midu cũng đã làm nhiều người hâm mộ ngỡ ngàng bởi việc ký hợp đồng quảng cáo tại Hàn Quốc mà bạn diễn cũng cô không ai khác chính là nhóm nhạc Big Bang. Midu đã có chuyến đi công tác ít ngày tại đất nước này để hoàn thành những cảnh quay trong quảng cáo. Dù cũng gặp phải những lời khen chê nhưng việc một hot girl – diễn viên của Việt Nam được dịp hợp tác với một nhóm nhạc thần tượng hàng đầu Châu Á chắc chắn đã khiến người ta tự hào.
Gần đây nhất là trường hợp của “boxing girl” Khả Ngân. Ưu điểm lớn nhất của cô nàng có lẽ là gương mặt với những đường nét gần như hoàn hảo, đặc biệt là nụ cười tỏa nắng “hút hồn” người đối diện. Sở hữu cơ thể dẻo dai, khỏe khoắn của 1 người chơi thể thao, ngay từ khi mới xuất hiện, nét đẹp của Khả Ngân đã được một trang báo Hàn Quốc ca ngợi, thậm chí còn so sánh Khả Ngân cùng nữ diễn viên xinh đẹp Si Young. Thời gian ngắn sau, một trang báo mạng của Đài Loan lại tiếp tục đưa tin về Khả Ngân như một hot girl nổi bật của Việt Nam với nụ cười đẹp ngất ngây.
Gương mặt hoàn hảo cùng nụ cười nắng mai của Khả Ngân rất "được lòng" các trang mạng nước ngoài.
Thanh niên Việt Nam 25 tuổi "gây sốt" với bức tâm thư những trăn trở của mình về tuổi trẻ
Bức tâm thư của bạn trẻ này sau khi được đăng tải lên Facebook đã tạo nên một làn sóng lan truyền với tốc độ chóng mặt và nhận được hơn 2050 lượt like, 1000 lượt share, và hàng chục comment.... Điều gì đặc biệt làm nên một sự lan truyền nhanh và mạnh mẽ đến vậy. Các bạn hãy cùng đọc xem bài viết này để hiểu rõ hơn.
Sinh viên - bạn cần gì?
"Gửi các bạn sinh viên những trăn trở của một người trẻ tuổi.
Giờ này có thể bạn đang ngủ rất ngon. Tôi thì không dù đồng hồ chỉ đúng 5h sáng. Mấy nay cứ trăn trở nhiều thứ, thức khuya lắm! Nhiều khi cũng thắc mắc không biết mình có phải 25 tuổi không? Thấy mình già so với tuổi quá.
Đây không phải là một chủ đề to tát hoặc mới mẻ gì, nhưng tôi trăn trở nên chia sẻ, thế thôi!
Tôi nhớ trong một tác phẩm nào đó của nhà văn Phan Việt có đoạn: “Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18 – 25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khỏe lẫn sự dẻo dai, cả hưng phấn lẫn thất vọng, cả niềm tin sắt đá lẫn sự ngoan cố mù quáng, cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc”. Tôi hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của tác giả. Tôi đặt tên cho khoảng thời gian ấy là Tuổi Trẻ. Chẳng phải dưới 18 hoặc trên 25 thì không trẻ nữa, nhưng tôi thấy 8 năm ấy mới thật sự là đẹp nhất của giai đoạn tuổi trẻ. Ở cái tuổi ôm trọn thời sinh viên này, lẽ ra các bạn phải dấn thân thật nhiều, trằn trọc, suy tư thật nhiều về cuộc đời, về xã hội, về dân tộc,… thậm chí mất ăn mất ngủ, thao thức đêm dài.
Có quá nhiều câu chuyện kể về những con người sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, cùng cực để rồi họ có động lực vươn lên thành công. Tôi từng đọc và cả tiếp xúc với những con người ấy và tôi nghĩ: “Nếu ở trong hoàn cảnh đó, mình cũng sẽ có động lực vươn lên như họ thôi”. Hoặc cũng không thiếu những câu chuyện về những người thành công được sinh ra trong một nền tảng gia đình rất tốt, ba mẹ đều thành công và họ ý thức được tầm quan trọng của việc đầu tư vào giáo dục cho con cái. Tôi cũng biết và tiếp xúc với nhiều người thuộc nhóm này, rồi tôi cũng từng nghĩ: “Gia đình họ có điều kiện và nền tảng như vậy, việc họ thành công không có gì đáng ngạc nhiên cả”. Nếu bạn cũng có những suy nghĩ giống như tôi cho hai trường hợp trên, thì tôi chia sẻ rằng đó chỉ là sự biện hộ thôi. Cả hai nhóm người trên đều đáng ngưỡng mộ và trân trọng bởi họ đã nỗ lực vươn lên trong cuộc sống. Tôi thì thuộc nhóm người ở giữa và tôi nghĩ mình giống đa số các bạn. Nói một cách văn vẻ đây là nhóm người mắc kẹt ở mức trung bình về nhiều mặt. Gia đình tôi không giàu, nhưng cũng không quá nghèo (tuy là hơi nghèo vào cái thời đất nước còn khó khăn, gia đình nào cũng vậy thôi). Tôi học không xuất sắc, nhưng cũng không dở. Tôi không tự ti, nhưng cũng chẳng tự tin về mình lắm. Tôi không có nhiều mối quan hệ trong cuộc sống, nhưng cũng có không ít bạn bè,… Tôi nói như vậy chỉ để muốn chia sẻ với bạn rằng ai cũng có thể vươn lên cho dù xuất thân trong hoàn cảnh gia đình như thế nào, thành tích học tập ra sao, thông mình vừa vừa, thông minh kiệt xuất, hay ngu si đần độn,… Chỉ cần một tư duy đúng đắn, nuôi dưỡng khát vọng lớn và dám dấn thân lăn xả từng việc nhỏ bằng tất cả trách nhiệm của mình. Ai cũng có thể vươn lên!
Cứ mỗi lần tiếp xúc với các bạn sinh viên là tôi lại đau đáu trong lòng. Những câu hỏi các bạn đặt ra cho tôi nhiều khi khiến tôi phát bực nhưng phải làm chủ cảm xúc để giữ thái độ bình tĩnh. Hoặc cũng không ít lần khi nghe hỏi xong, tôi chỉ biết cười trừ vì thật sự không biết phải trả lời sao cho thỏa đáng nữa. Tôi xót xa không biết tại sao những câu hỏi ấy lại được nêu lên dù biết là không nên vùi dập từ trong trứng nước, cần khuyến khích dám đặt câu hỏi khi có thắc mắc vì đó là cách rất hay để học hỏi. Nhưng thông qua những câu hỏi ấy, tôi thấy một thực trạng tư duy kém cỏi, thiển cận và bị động đang ăn sâu vào trong nhiều bạn sinh viên.
Trong một lần tọa đàm thân mật với khoảng 20 bạn sinh viên đến từ nhiều trường đại học khác nhau, có một bạn sinh viên năm cuối khối ngành kinh tế hỏi tôi rằng: “Anh ơi, trong 4 năm học đại học, em không tham gia hoạt động hoặc đi làm thêm gì hết, vậy thì bây giờ em điền cái gì vào CV để xin việc đây anh?”. Khi tôi hỏi ngược lại những người tham dự hôm ấy là ai cũng ở trong tình trạng giống vậy, thì quá ngạc nhiên là khoảng 60% cánh tay giơ lên. Trời ơi! Tôi chỉ muốn hét thật to với nhóm bạn trẻ đó (may là tôi giữ được sự bình tĩnh để từ tốn chia sẻ): “Các em ơi, sao các em đi tìm một thứ mà chắn chắn là không có trên đời này vậy? Các em muốn thành công mà không phải trả giá? Các em muốn học giỏi mà không có những đêm thức trắng vùi đầu vào đèn sách sao? Làm gì có cái thứ đó trên đời này”. Tôi đang nói đến một tư duy vô cùng nguy hiểm ở các bạn sinh viên, tư duy mì ăn liền. Cái gì cũng muốn có ngay kết quả mà không phải bỏ công sức. Cái gì cũng muốn người ta mang đến dâng cho mình, ngồi rung đùi mà hưởng trái ngọt.
Khi huấn luyện một khóa học với chủ đề “Sẵn sàng cho sự nghiệp”, tôi ngạc nhiên khi thấy có khá nhiều bạn sinh viên mong muốn bước vô khóa học để được nghe về cách trả lời phỏng vấn, cách viết CV sao cho hay, cách làm sao để thi đậu vào chương trình MT (Management Trainee – đây là một cuộc thi nhằm tìm kiếm những tài năng trẻ của các tập đoàn đa quốc gia rất được giới sinh viên quan tâm). Nói chung là các bạn cần những cái có thể xài được liền, tạo kết quả ngay tức thì. Thực dụng không có gì là xấu cả, tuy nhiên nó chỉ phát huy hiệu quả khi bạn có một nền tảng nhận thức vững chắc về sự nghiệp, về tư duy lãnh đạo, về phong cách làm việc, về văn hóa ứng xử nơi công sở,... Hay nói một cách khác là nội lực của bạn có mạnh thì kỹ năng mới phát huy tác dụng. Khi hỏi thăm thì tôi biết được các bạn rất ít tham gia vào những hoạt động xã hội, các câu lạc bộ đội nhóm và nỗ lực vươn lên nhiều vai trò lãnh đạo khác nhau. Vậy mà ai cũng muốn thi đậu vào MT? Tôi giả sử các bạn may mắn trả lời phỏng vấn tốt để vào được chương trình này, thì liệu bạn có “sống” và tỏa sáng được trong đó hay không là điều bạn cần suy nghĩ. Tôi rất tâm đắc với cách nhìn nhận của Chuyên gia giáo dục Giản Tư Trung rằng “Ta là sản phẩm của chính mình”, vậy thì cái sản phẩm BẠN ngày hôm nay có cạnh tranh được với những “đối thủ” khác về tư duy, nhận thức, thái độ, kiến thức, kỹ năng,… hay không? Đối với đồ ăn thì người ta cũng ráng suy nghĩ cho ra những phương cách “mì ăn liền” để đáp ứng với đỏi hỏi ngày càng gắt gao và cạnh tranh của xã hội, nhưng với thành công thì làm sao có thể như vậy được?
Tư duy thứ hai là tư duy đòi hỏi. Các bạn đòi hỏi nhiều quá, nhiều hơn những gì các bạn bỏ ra. Các bạn sinh viên đa số đều rất tự tin về kiến thức của mình, đó là con dao hai lưỡi. Tự tin là tốt, nhưng tự tin bao nhiêu thì cần phải nỗ lực chui rèn bản thân không ngừng. Các bạn đang dán cái mác “ĐẠI học” quá lớn vào mình để kết luận rằng kiến thức đã đủ cho công việc và mình có quyền đòi hỏi công ty phải trả mức lương tương xứng với 4 năm dùi mãi kinh sử trên ghế nhà trường. Có nhiều bạn khi tôi hỏi về công việc bạn mong muốn sau khi ra trường, bạn mô tả muốn làm việc cho các tập đoàn đa quốc gia với thu nhập ít nhất là 800 USD/tháng. Tôi hỏi tiếp: “Vậy em có cái gì để người ta phải trả em 800 USD/tháng?”. Bạn… cứng họng!
Các bạn ơi, mơ lớn là tốt. Bạn muốn mức lương bao nhiêu cũng được, không những 800 USD/tháng, mà thậm chí 8000 hay 80.000 USD cũng được. Nhưng, bạn cần phải trả lời câu hỏi là bạn có cái gì để người ta phải trả cho bạn mức lương đó? Bạn có nghĩ công việc photocopy cũng có thể làm xuất sắc hơn bình thường được hay không? Bạn phải thay thế tư duy đòi hỏi bằng một tinh thần cống hiến hăng say, không ngại việc, không chê việc, làm với tất trách nhiệm và chuẩn mực cao nhất để đổi lại kinh nghiệm và sự tín nhiệm. Chứng minh cho họ thấy đi đã, khoan đòi hỏi, rồi bạn sẽ được trả công xứng đáng sau này.
Ngoài ra, các bạn chỉ muốn nhận mà không muốn trả giá. Từ “giá” ở đây tôi muốn nói ở cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Tôi diễn thuyết cho sinh viên khá nhiều, cái gì miễn phí thì bạn đến đông lắm. Nhưng cái gì cần một khoản đầu tư để học hỏi sâu hơn thì hình như với bạn nhiêu đó “hàng” miễn phí là đủ rồi. Bạn chê mắc, bạn tiếc tiền, bạn thấy không cần thiết. Rồi thì sau này cái giá mà bạn thật sự sẽ trả còn đắt hơn nhiều. Bạn tiếc tiền đầu tư vào bản thân thì xem như bạn cũng tiếc thành công.
Cuối cùng, điều khiến tôi trăn trở nhiều nhất ở các bạn sinh viên là các bạn không có một khát vọng lớn. Cách đây hai tuần, tôi kết hợp với một tổ chức nhân sự uy tín để tổ chức một khóa huấn luyện dành cho những sinh viên đã qua chọn lọc, nhằm mục đích trang bị cho các bạn cách tư duy của một nhà lãnh đạo tương lai. Khóa huấn luyện kết thúc rồi nhưng dư âm của nó khiến tôi trằn trọc mãi. Tôi băn khoăn, lo ngại về Tuổi Trẻ hiện nay, lứa tuổi mà tôi cũng thuộc về. Rồi Việt Nam chúng ta sẽ ra sao khi mà những con người chủ nhân tương lai của đất nước lại có những suy nghĩ và biểu hiện như vậy? Trách ai bây giờ đây? Tôi không dám vơ đũa cả nắm, bởi tôi tin rằng vẫn có rất nhiều bạn trẻ đang từng ngày nỗ lực vươn lên với những khát vọng lớn lao, phục vụ trước hết cho đất nước, sau đó mới đến bản thân mình. Nhưng tôi muốn dấy lên một thực trạng đáng báo động ngày nay ở một số lượng lớn các bạn sinh viên: các bạn suy nghĩ nhỏ quá. Đó là chỉ mong làm sao có đủ tiền sống mỗi ngày; làm sao có thể thi đậu tốt nghiệp tốt nghiệp nếu không sẽ bị ba mẹ la; làm sao để có thể tìm được một công việc ổn định sau khi ra trường; làm sao có thể tự lo được cho bản thân sau khi tốt nghiệp,... Tôi cũng từng như vậy, y chang các bạn thôi. Nhưng bạn ơi, bạn cần biết rằng điều đáng sợ nhất của một đất nước không phải là nghèo nàn về tài nguyên khoáng sản; không phải là đất nhỏ ít dân; mà điều đáng sợ nhất là đất nước ấy chỉ tập hợp những con người không dám khát vọng lớn, không dám ước mơ lớn. Ai cũng muốn nước mình giàu mạnh, ai cũng muốn Việt Nam có thể vươn ra tầm châu lục, thậm chí là sân chơi toàn cầu; nhưng ai cũng suy nghĩ nhỏ nhặt, ai cũng chỉ nghĩ cho riêng cho bản thân mình thôi thì làm sao có thể cùng nắm tay nhau đi lên được đây? Bạn có thể trông chờ điều gì trong khi mỗi ngày mình chỉ biết la cà những quán café, quán nhậu, những thú vui cho quên đời quên sầu, giết thời gian. Tôi thật sự lo, lo lắm các bạn ạ!
Than vãn rồi cũng thế thôi, bây giờ cần phải làm gì đây? Câu hỏi này quả là rất rộng và quá khó với tôi. Nhưng nếu chỉ được chọn một điều duy nhất để chia sẻ với sinh viên, trong giới hạn kinh nghiệm và hiểu biết của mình, tôi muốn nói rằng các bạn cần phải CHỦ ĐỘNG. Các bạn còn bị động quá, điển hình là mỗi khi tọa đàm (tức là một dạng hỏi đáp chia sẻ kinh nghiệm), tôi hỏi là có ai có câu hỏi gì không thì chỉ một sự im lặng đáng sợ xuất hiện. Tôi hỏi tại sao thì các bạn nói rằng đến đây để được nghe anh chia sẻ gì đó. Các bạn ơi, cần phải thay đổi tư duy ngay đi, CHỦ ĐỘNG lên. Đừng ngồi đó mà mong người ta đem thành công đến với bạn. Đừng chỉ biết nộp đơn rồi cầu mong nhà tuyển dụng gọi điện và mời bạn ký hợp đồng. Đừng mỗi ngày chỉ có đến trường rồi quay về nhà mà mong mình sẽ tỏa sáng trong sự nghiệp sau này. Đừng kêu than oán trách việc giáo dục đại học thế này thế kia, thiếu thực tiễn, toàn lý thuyết,… Ai cũng có công việc và trách nhiệm của họ thôi. Nhiệm vụ của bạn là học và hãy biết nỗ lực học một cách chủ động. Nó xuất phát từ ý thức “Ta là sản phẩm của chính mình” để chuyển vai trò đầy tớ sang vai trò ông chủ của quá trình học. Chính bạn mới là người đề ra những cái mình cần học dưới sự hướng dẫn của thầy cô hoặc những người trước, rồi nỗ lực học tập bằng phương pháp học sáng tạo. Sự học cũng cần mở rộng cách nhìn nhận. Không phải cứ phải có cái bàn, cái ghế, quyển vở, cây bút thì mới gọi là học. Học ở bất kì đâu, học từ bất kì ai. Chỉ cần một cái đầu rộng mở, chịu khó quan sát, trao đổi, đánh giá, phân tích, thắc mắc là được. Thay đổi cả hệ thống thì khó, nhưng thay đổi bắt đầu từ chính bản thân mình thì ai cũng làm được, chỉ là bạn có muốn hay không thôi?
Vài trăn trở của một người trẻ tuổi gửi đến Tuổi Trẻ. Giai đoạn 18 – 25 thật đẹp, đừng phung phí thời gian để biến mình thành một thế hệ lu mờ của xã hội.
5h sáng ngày 3/7/2012"