Bạn thích bảo bối nào của Đô rê mon ?

Bạn thích có cửa thần kỳ để đi khắp thế giới, hay tủ điện thoại yêu cầu để bắt tất cả mọi người thần tượng người học dốt? Tớ thì thích bánh mì trí nhớ, để vẫn vểnh râu xem phim dù sắp đến kì thi tốt nghiệp, hihi.

Đô rê mon và túi thần kỳ với đầy ắp bảo bối đến từ tương lai đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ mỗi người. Hãy nói thật đi, ngày bé, bạn hẳn đã từng thỉnh thoảng thò tay vào ngăn bàn để "kiểm tra" xem có cỗ máy thời gian không? Hay những lúc trước giờ kiểm tra, chỉ thèm thuồng giá như có miếng bánh mì trí nhớ, ắt hẳn sẽ chẳng phải khổ sở vì lo lắng không học thuộc bài như thế này.

Nhưng những món bảo bối của Đô rê mon không chỉ là ước mơ của tuổi thơ. Ngay đến cả bây giờ, khi nghĩ lại, những bảo bối đấy vẫn có một sức hút mãnh liệt, nhất là với các bạn trẻ. Cỗ máy thời gian để xem sau này mình lấy ai, hay cánh cửa thần kỳ để du lịch thế giới không mất tiền...vv... có đến ti tỉ việc có thể thực hiện được với các món bảo bối đó, với những lý do "giời ơi đất hỡi" mà chỉ có những người trẻ mới nghĩ được. 

Hôm nay là ngày quốc tế thiếu nhi 1/6, thế nên, chúng mình đã quyết định làm một cuộc bình chọn để tìm xem, bảo bối nào của Đô rê mon được "khao khát" nhất. 

Lý do muốn có: - Để đến tương lai xem sau này mình lấy ai, có giàu không? 
- Về quá khứ xem khủng long nhìn trông như thế nào? 

Lý do muốn có: - Đi du lịch cả thế giới mà không mất tiền, đến giờ ăn giờ ngủ thì lại mở cửa về nhà rồi hôm sau đi tiếp.
- Thoải mái đi ngủ muộn, đến giờ học giờ làm mở cửa một cái là đến nơi.

Lý do muốn có: - Bắt cả thế giới cùng thích điểm kém với hạnh kiểm yếu.
- Bắt cả thế giới kỳ thị những đứa nào chăm, chuyển sang hâm mộ những đứa lười. 

Lý do muốn có: - Ai đang định đòi nợ thì dí vào mũi để quên là mình nợ tiền.
- Đi đến trước mặt sếp, quát tháo ầm ĩ cho thỏa cơn tức rồi lại dí vào mũi sếp, cun cút về chỗ làm việc.

Lý do muốn có: - Xuyên thẳng vào nhà băng lấy hết tiền. 
- Xuyên vào nhà cô giáo, lấy bài kiểm tra sửa điểm. 
Đi vệ sinh không cần mở cửa...

Lý do muốn có: - Lôi hết đồ cũ đã hỏng ra để trùm lên thành đồ mới. 
- Trùm lên chính mình để trẻ ra, mãi mãi không phải khóc thầm vì nếp nhăn. 
- Tự vẽ tranh rồi chùm lên cho cũ để đem đi bán. 

Lý do muốn có: - Ai lại không thích được bay cơ chứ?
- Dùng chong chóng tre về nhà giờ tan tầm, nhìn xuống người ta đang chen chúc đi về, quá oách! 

Lý do muốn có: - Yêu cầu cả thế giới không phải đi học, không phải đi làm.
- Yêu cầu từ nay tất cả mọi người đến trường chỉ để nói chuyện, ai học bài sẽ bị hạnh kiểm yếu. 
- Yêu cầu tất cả mọi người đều làm mọi cách để tăng cân cho mình feeling thon thả

Lý do muốn có: - Thu nhỏ người yêu lại nhét vào túi cho đỡ đi chơi lung tung.
- Để thu nhỏ hết đồ đạc, đi ra ngoài đỡ phải đeo túi. 

Lý do muốn có: Để vĩnh viễn xóa sổ từ "học thuộc lòng" trong danh sách việc phải làm tối nay. Có thi 2 kì hay 10 kì trong cả năm học thì cũng vô tư luôn.
- Chuyện học bài làm bạn mệt mỏi? Học mãi không thuộc? Đừng lo vì từ nay đã có bánh mì mất trí nhớ! Bánh mì mất trí nhớ! Chào tạm biệt những đêm "mất trí" để học bài. 

Lý do muốn có: - Cầm hết iPhone với đồ công nghệ, trang sức ra đứng trước gương để nhân đôi rồi đem bán lấy tiền. 
- Phải nhân 2 lần vì lần đầu cái gì cũng bị ngược hết...

Lý do: - Mùa đông mà có thì đỡ phải biết. Bớt được cả công đoạn phải mặc quần áo trong khi trời lạnh căm.
- Chẳng phải tốn tiền mua quần áo mà lúc nào cũng có quần áo mới. 


Lý do muốn có: - Để mua đồ hiệu xả láng mà không mất tiền chứ còn gì nữa!! 
- Chú công an ơi cháu có thẻ ưu tiên này thả cháu ra đi cháu xin chú.


Lý do muốn có: - Để xử lý hết tất cả những đứa dám bắt nạt mình.
- Để lấy le với đứa mình thích chứ sao nữa! Giả sử như có một đám đầu gấu bắt nạt cô ý, bình thường thì mình giả vờ bơ rồi lỉnh thẳng, nhưng có cái nhẫn này thì... 


Lý do muốn có: - Không phải học ngoại ngữ nữa. Hoặc nếu có, thì giả vờ không nghe giảng, xong lúc bị cô mắng gọi lên bảng bắt nói, thì bắn lèo lèo một tràng cho cả lớp sợ chơi.
- Tui rất muốn biết tiếng Ả rập đọc như thế nào đấy. Làm sao người ta có thể phân biệt được các chữ cái nhỉ?


Lý do muốn có: 
- Trốn ra khỏi nhà đi chơi muộn mà có áo khoác tàng hình là oách nhất!
- Nhân lúc lớp đông, trùm áo lên rồi lẻn ra ngoài mà không ai biết.

Vậy còn bạn? Bạn thích bảo bối nào của Đô rê mon nhất? Và nếu có nó trong tay, bạn sẽ làm gì đầu tiên với món bảo bối đó? Hãy gửi ảnh cùng các "ý đồ" vì sao bạn thích bảo bối đó về cho chúng tôi nhé!


Nguồn: Kenh14.vn

Em không biết mình sẽ giữ được bản thân đến khi nào


Giời đây em không cảm thấy buồn khi anh về muộn nữa đã bao ngày em vật lộn với nỗi đau bi anh phản bội, giờ đây em cảm thấy vui vẻ hơn.

Chồng ạ! Đã biết bao ngày em vật lộn với nỗi dau bị anh phản bội, bị anh coi thường và ngậm ngùi nuôi con gần như một mình. Em thật sự rất mệt mỏi!

Đúng như lời anh nói: “Em hãy ngoại tình đi, em đừng chạy theo anh nữa!”. Em đã khóc ròng rã, stress và suy sụp hoàn toàn. Em tưởng chừng không thể vượt qua được.

Ngày này qua ngày khác em cứ thấp thỏm mỗi lúc anh ra ngoài, anh về muộn, mỗi lúc điện thoại của anh đổ chuông và những lần anh ôm điện thoại chạy vào nhà vệ sinh dù chỉ 30 giây. Em tủi thân mỗi khi bị anh mắng chửi, chê trách dù lỗi không phải do em gây ra.

Đã có với nhau hai đứa con nhỏ nhưng anh vẫn ham chơi, cờ bạc, gái gú… Anh sống như một gã trai chưa vợ, chưa vướng bận chuyện gia đình. Em đã đi tới tận cùng của nỗi đau. Em những tưởng mình sẽ héo mòn rồi kiệt sức, tưởng như em sẽ mãi mãi không bao giờ thoát ra được...

Rồi một ngày đẹp trời, em tự bật dậy, em yêu đời lạ. Em trang điểm, em gặp gỡ bạn bè và em tự cho mình những phút giây thư giãn ở spa thay vì ngồi nghĩ về anh. Em đã tưởng tình yêu dành cho anh quá lớn khiến em phải chấp nhận sống trong bóng tối đợi anh trở về. Vậy mà hôm nay, em đang thấy mình rạng ngời. Mở toang cửa sổ ra, em mới thấy mặt trời đang ngắm nhìn em rạng rỡ. Em xinh tươi trong ánh nắng sớm mai, em tình tứ với mỗi ánh nhìn hướng về mình. Và em đã yêu… người đó không phải anh.

Anh ấy chính là người em thầm thương trộm nhớ suốt những năm tháng học trò. Nếu không vì sự hiểu nhầm, có lẽ em và anh ấy đã đến được với nhau. Sau 10 năm cách biệt, em tình cờ gặp lại anh ấy. Đó là một ngày lang thang trên facebook, thấy anh ấy add nick em trong nhóm học cùng trường. Em chấp nhận. Anh ấy hỏi thăm, em vui vẻ trả lời. Những lời đùa nhau rất tự nhiên. Em bỗng thấy lòng mình xao xuyến.

Bọn em chia sẻ với nhau những album ảnh, những tâm sự chân thành. Như một thói quen, ngày nào cũng vậy, cứ tới giờ đó là cả hai vào mạng, cuốn vào những dòng tin nhắn, những câu chuyện nói mãi không có hồi kết. Thế rồi anh ấy nói có tình cảm với em. Em cũng cảm nhận được điều đó. Nhưng điều đó không quan trọng mà quan trọng nhất là ở chính em, em đã nhớ, đã mong anh ấy mất rồi.

Tự khi nào anh bỏ ra ngoài, em không còn cồn cào mong ngóng, lo sợ. Tự khi nào anh không điện thoại, nhắn tin, em không thấy buồn nữa. Tự khi nào em bỗng trở nên vui vẻ mỗi khi anh về nhà. Tự khi nào em cất tiếng hát thấy lòng vui sướng. Tự khi nào em biết sắm sửa quần áo cho riêng mình mà không cần nghĩ anh có thích hay không. Những lời khó nghe của anh tự khi nào không còn trong đầu em, không còn làm em nằm khóc thầm mỗi đêm nữa...

Và thay vào đó là hình bóng anh ấy cứ lớn dần trong em. Em trở nên gần gũi, dịu dàng hơn. Em làm tốt việc nhà và chăm sóc các con tốt hơn. Thế đấy, nhưng em mới chỉ dừng lại ở những buổi cà phê và những tin nhắn ngọt ngào. Em không biết mình sẽ giữ được bản thân tới khi nào vì em biết, mình đã có tình cảm với anh ấy.

Nhưng anh ơi! Em hi vọng rằng anh vẫn còn yêu em và hãy giữ em lại trước khi quá muộn!